Hãy đăng kí cho kênh lalaschool Để không bỏ lỡ những video hấp dẫn
Trời cao cho mọi duyên hồng sao bận phận lòng đồng
Hứa chi lâu dài để bây giờ tình bị hại
Để người buông tay, rời xa mình anh trốn này
Cớ sao nó đánh vượt đi kỷ niệm em trong vai
Tình ta nay hóa như mong khi giật mình tanh anh
Người bỏ lại anh, vội quên đi hương tình năm tháng
Mây mù răng lối trên đầu, mai này em ngứa qua cầu
Ngậm ngùi đắng môi, lệ khẽ tuôn mang nằm u sầu
Khắc tim đau nay như dần tàn, thắt tâm cả người cũng chẳng màn
Lời nói yêu thương, dối gian phổ phạm
Hạt mưa nặng rơi trên mái nhà, hòa chung niềm đau như bơ hoa
Lòng vắng vương nhưng em đây lạ vờ người ta
Ngậm ngùi chặt ngắm giây phút chia ly, ngày người ta đến đây đóng em đi
Nhìn bóng em xa mà chẳng nói câu gì
Giờ thì em ấm nơi chốn xa đó, còn mình anh sống chung với khâu đường
Thế tôi đành không tránh không hờ
Lời nói yêu thương, dối gian phổ phạm
Hạt mưa nặng rơi trên mái nhà, hòa chung niềm đau như bơ hoa
Lòng vắng vương nhưng em đây lạ vờ người ta
Ngậm ngùi chặt ngắm giây phút chia ly, ngày người ta đến đây đóng em đi
Nhìn bóng em xa mà chẳng nói câu gì
Đi âm tình năm tháng, mây mùa răng lối trên đầu
Mai này em bước qua cầu, ngậm ngùi đắng môi
Lệ khẽ tuôn mang nặng u sầu
Khắc tim đau hay như rình tàn, khắc tâm ca người cũng chẳng mang
Lời nói yêu thương, dối gian phổ phạm
Hạt mưa nặng rơi trên mái nhà, hòa chung niềm đau như bơ hoa
Lòng vắng vương nhưng em đây lạ vờ người ta
Ngậm ngùi chặt ngắm giây phút chia ly, ngày người ta đến đây đóng em đi
Nhìn bóng em xa mà chẳng nói câu gì
Giờ thì em ấm nơ trốn xa đó, còn mình anh sống chung với cô đơn
Thế thôi đành, không tranh không thơ
Khắc tim đau hay như rình tàn, khắc tâm ca người cũng chẳng mang
Lời nói yêu thương, dối gian phổ phạm
Hạt mưa nặng rơi trên mái nhà, hòa chung niềm đau như bơ hoa
Lòng vắng vương nhưng em đây lạ vờ người ta
Ngậm ngùi chặt ngắm giây phút chia ly, ngày người ta đến đây đóng em đi
Nhìn bóng em xa mà chẳng nói câu gì
Giờ thì em ấm nơ trốn xa đó, còn mình anh sống chung với cô đơn
Thế thôi đành, không tranh không thơ
Thế thôi đành, không tranh không thơ