Phận là con gái,chưa một lần yêu ai
Nhìn về tương lai mà thấy
như sông rộng đường dài
Cảnh nhà neo đơn,bầy em chưa
lớn trĩu đôi vai gánh nhọc nhằn
Thầy mẹ thương em nhờ tìm người se duyên
Lòng cầu mong em đậu bến
cho yên một bóng thuyền
Lứa đôi tình duyên còn chưa lưu luyến
Sợ người ta đến em khóc
sau bao lời khuyên.
Chưa yêu lần nào biết ra làm sao
Biết trong tình yêu như thế nào
Sông sâu là bao nào đo được đâu
Lòng người ta ai biết có dài lâu
Qua bao thời gian sống trong bình an
Lỡ yêu người ta gieo trái ngang
Nông sâu tùy sông làm sao mà trông
Chưa đỗ bến biết nơi nào đục trong
Nông sâu tùy sông làm sao mà trông
Chưa đỗ bến..biết nơi nào đục..trong...
Vọng Cổ: Câu 1
Ai hiểu cho em nỗi lòng người con gái
chưa một lần yêu,chưa một lời ước hẹn...
Sống với Mẹ Cha cùng đàn em thơ dại,
Nên nào dám đâu mơ ước chuyện.tơ.hồng...
Mẹ thương em luôn nhắc chuyện cau trầu.
Nhưng nào hiểu cho phận người con gái
Hai chữ vợ chồng
được nối kết bởi nợ duyên
Nào phải đâu là nhờ Ông mối Bà mai
Hay bị buộc ràng bởi lễ nghi gia giáo
Thấy Mẹ không vui
còn Cha buồn khi ai hỏi
Con gái lớn khôn rồi
sao chưa tròn duyên đôi lứa...
Ngâm dặm.
Hò ơ..hơ..ơ...Phận em con gái quê mùa
Dám đâu mơ ước ờ..Hò ơ..hơ..ơ...
Dám đâu mơ ước lấy chồng giàu sang.
Câu 2:
Nào phải đâu em học đồi hay kén chọn
Chưa nhận trầu cau
cho Cha Mẹ vui lòng...
Nghĩ cảnh Mẹ đau
Cha yếu tuổi về chiều...
Cùng đàn em thơ ăn chưa no lo chưa tới
Em lấy chồng rồi ai phụng dưỡng đỡ nâng
Thêm gia cảnh nghèo nàn,
nhà thiếu trước hụt sau
Người ta giàu sang á,chắc gì họ ngó tới
Còn chọn lấy người cho ứng đôi vừa lứa
Sợ nghèo lại vương nghèo
càng thêm khổ mà thôi...
Lý Trăng Soi:
Nhưng Mẹ khuyên,Cha bảo em đêm ngày
Nhờ người se duyên,mối mai bao lần
Vâng lời Mẹ Cha sao mắt em cay nồng
Phận làm con vẹn tròn chữ hiếu,
Báo đáp tình thương công Mẹ sinh
Cha dưỡng suốt bao năm ơn đức sinh thành
Lấy chi đáp đền người ơi
Tân Nhạc:
Rồi người ta đến theo họ hàng đôi bên
Một ngày nên duyên
một bước em nên người vợ hiền
Bỏ lại sau lưng bầy em ngơ ngác
đứng trông theo mắt đượm buồn
Thầy mẹ vui hơn mà lệ tràn rưng rưng
Dặn dò con yêu phải sống
theo gia đạo bên chồng
Bước qua dòng sông hỏi từng con sóng
Đời người con gái
không muốn yêu ai được không?
Câu 6:
Ngày em lên e hoa theo chồng về ứ lạ
Cơn gió đông tàn lạnh
làm se lạnh tiết trời uân
Cha Mẹ vui mừng mà nước mắt cứ rưng rưng
Nắm chặt tay con Mẹ nhắn nhủ đôi điều
Từ nay thân gái dậm trường
Con giữ tròn gia đạo bên chồng nha con
Bước qua dòng sông
em gởi đời theo con sống
Trong đục sang hèn
do duyên phận mà thôi.