Tao đang viết nhật kí
Ngày hôm nay
Sự tỉnh táo này không
Cần thiết cho một con quay
Tao không biết mình
Có tiếc hay không,
Mày biết hay không ?
Thời tiết hôm nay trông
Bình thường,công việc đang
Muốn giết chết tao,
Tự hỏi thằng chủ có đáng
Giết hay không ?
-“Xin cho tôi hôm nay t
Hôi không tăng ca la la ...
Cơn đau hôm qua
Trong tim tôi nay
Như đang căng ra”
“Làm đéo có việc không làm
Mà đòi nhận lương
Công nhân tụi mày làm đéo
Phải người,Vì tiền
Thôi đâu cần thương!”
Dồn vào chân tường,
Rồi tao thấy cái giá để gương
Và thằng chủ như mày
Phải trả cái giá,thằng khác
Lấy đó làm gương... hahaha...
Giờ thì xác nằm
Gọn trong rương
Quan tâm đéo tới
Mấy đồng lương,
Khi mày chết mới
Thấy lòng thương
Con thư kí cũng đang
Nằm trương xác,la cho lớn
Giờ chỉ còn xương
Và cuộc đời tao chuyển qua
Chương khác,khi mùi máu
Mày vẫn còn vương
Nhưng...
Giờ tự nhiên buồn ngủ là sao?
Chợt nhận ra đế chế này
Tao gầy dựng,thì ra
Thằng chủ là tao ...
Và khi hoàng hôn
Buông xuống trên khu rừng
Xin hãy coi chừng lối đi về
Vì khi màn đêm đã
Thấy được mày
.... Chết !
Sau khi tao ăn hết tất cơn
Mơ của tao tao ăn hết tất
Cơn mơ của mày
Thức giấc cũng mất thêm
Rất nhiều thời gian bò ra
Khỏi cánh cửa này
Ở chính giữa mày là ức,
Bị bóp thanh quản nên
Không còn sức
Chính thức được chết lâm sàn,
Nằm trên bàn đã ngủ
Hay đang còn thức
Và đêm nay nhà mình
Sẽ có bữa cơm
Con của cha bây giờ
Im lặng 1 chút,
Thịt sống nên vẫn chưa thơm
Mẹ của con đã gom tất cả,
Cha ôm vất vả nuôi
Con từng ngày
Và thịt của bã cuối cùng
Chỉ đủ cha con mình ăn
Tới hết chừng này
“Giờ ăn tới rồi giờ ăn tới rồi
Con của cha ngồi ngoan để
Cha dọn chén với nồi,
Nhanh thôi”
Mùi tanh hôi này là
Từ đâu ra đây ?
Chờ một chút cha lấy
Cái đầu ra ngay
Chúa nhảy múa
Cho ngày giáng sinh
Và quỹ dữ không hề đáng khinh
Nghe cha nói ngày mai
Sẽ đói vì khách viếng ở
Lại đêm không còn
Nhưng không hẳn
Là hết tuyệt đối,
Phần dưỡng chất vẫn
Nằm trong con ...
Tới lượt con...
Chạy đi.
Tìm thấy 1 thứ nào đó sẽ
Cứu mày sống ngay bây giờ
Chúa trời cũng đã
Không quay về kịp
Chỉ có ở cuối đường đó
Tao đang chờ.
Và khi hoàng hôn
Buông xuống trên khu rừng
Xin hãy coi chừng lối đi về
Vì khi màn đêm đã
Thấy được mày
.... Chết !