Nhị Long Tranh Châu P3
(TĐHQ Song Ca)
Trình bày.....
(Thoại)
Nữ: Ngọc Châu...
Ngọc Châu!..hic hic.
Chàng ở đâu?.hic hic
(Đ Tô Điểm Giấc Mơ Ai)
Nữ: Hỡi Ngọc Châu
chàng ơi,
gió sương
phủ giăng ngập trời,
lời công nương
gào than,
tiếng em
vang vọng núi đồi,
rời thành đô,
công chúa
chỉ mong
được gặp chàng,
mong ai
thoát qua hồi nguy nan.
Nam: Lòng chua cay
vì ai,
để ta
ra thân lạc loài.
Nhờ lòng nhân
người thương,
giúp ta
giải nguy an lành,
nào nào mơ
điện các,
lấp che
tâm tham tàn,
chỉ thương, xót cho
muôn dân lầm than.
Nữ: Nhờ mây gió
giúp ta
đưa lời về ai.
Nam: Lòng cay đắng,
nhớ thương
công nương hỡi nàng.
Nữ: Tình muôn thuở
vẫn ghi.
Nam: Nhưng thân
này xơ xác.
Thôi chỉ mơ
tương phùng giấc nồng.
Nữ: Dường thân quen
từ đâu, vắng nghe
vang vọng tiếng chàng,
lời Ngọc Châu
dịu êm,
hỡi anh
đang nơi nào.
Nam: Thật hay mơ,
giọng nói,
của công nương
Lưu Cầu.
Nữ: Đâu chỉ là
mộng mơ...
(Thoại)
Nam: Kìa...
Lưu Cầu công chúa!
Nữ: Ngọc Châu hoàng tử.
Châu lang!...
(Cổ Câu 4)
Nam: Nàng ơi...
đã gặp nhau đây
mà ta cứ ngỡ rằng
trong giấc... mộng.
Tưởng đã hoài công
không còn hi vọng
trông thấy bóng
tình nương cho
thương nhớ xót...
xa...
lòng.
Nguyệt lão đã se tơ
nên mối chỉ hồng.
Nhìn trâm ngọc ta
mong chờ giờ tương kiến,
lưu luyến phút ban đầu
lời ước hẹn không phai.
Đợi ngày
oanh yến trúc mai,
ngờ đâu gặp nạn
thảm tai thân hùng.
Gió sương
tuyết giá lạnh lùng,
vẫn mơ hình bóng
tình chung không mờ.
(Nắng Xuân)
Nữ; Chờ nhau
bao mùa trăng qua,
lòng nhớ thương ai
vượt đường xa.
Dặm ngàn bôn ba
đến nơi điện vàng,
ngờ, đâu xui bẽ bàng.
Hồng nhan
xót xa lệ tràn.
Nam: Cảm thương
cho phận nhan hồng,
giữ câu
chung tình một lòng.
Hỡi em
chữ tâm đồng,
khắc ghi
trong tim nồng,
muôn thuở bên nhau...
bão giông không phai nhòa.
(Cổ Câu 5)
Nữ: Rời
điện các cung chương
thiếp băng mình trong
sương...gió.
Để bày tỏ cùng ai
nỗi nhớ niềm thương
bao ngày xa vắng
nhưng có ngờ đâu
hi vọng đã...
tan...
mờ.
Nhận lầm
hoàng tử Minh Châu
thêm áo não thẩn thờ.
Mới hiểu được lòng
kẻ gian tà sâu độc,
đã mưu hại mạng chàng
cho tuyệt gốc đại hoàng gia.
Nghẹn ngào
cay đắng xót xa,
muốn thoát thân hồng phấn
phải hóa ra điên cuồng.
Dầm thân
bụi cuốn mưa tuôn,
mong cầu tương ngộ
đèo truông xá gì...
(Tứ Đại Cảnh)
Nam: Nghe xót xa vô vàn,
ta vướng bao tai nạn,
nhưng chỉ thương cho bạn,
nhi nữ
trong cảnh lầm than.
Nữ: Tâm tư
biết sao tỏ cạn,
chờ đợi
ngày trông thấy nhau.
(Về Câu 6)
Nam: Hết cảnh gian lao
nay tương phùng đôi lứa,
từ bỏ vàng son
ta vui hưởng thanh nhàn.
Nữ: Xin chàng
thương nghĩ lê dân,
nhị hoàng vương tử
muôn phần ác gian.
Cùng em
về chốn điện loan,
Lưu Cầu công chúa
xin vì chàng bảo an.
(Thoại)
Nam: Nàng...
nàng định làm gì?
Nữ: Chàng hãy an tâm,
thiếp sẽ sai người
đưa tin về vương phụ,
xin người xuất binh
hiệp lực với chàng.
Đối diện nhị hoàng
giữa điện Kim loan,
nhờ Sở vương phân xử
ngay gian công chính.
Nam: Không...
ta không thể
đoạn tình thủ túc.
Nữ: Nhưng với chàng
hắn có nghĩ
đến đệ huynh?
Nam: Dù sao...
cũng chung dòng
huyết thống gia đình.
Nữ: Thôi được!.
Vì chàng
thiếp sẽ tha cho hắn
được toàn tính mạng.
Nam: Đa tạ công nương.
Nữ: Ngọc Châu chàng.
(Nhạc Quảng)
Nam: Nay qua khổ nguy,
vì nghĩa nhân vun bồi.
Duyên mai trúc vầy đôi.
SC: Vẹn lời thề
trăm năm chẳng sai,
đắng, cay không còn.
Hê à, hê a ái a,
Hê à, hê a hế a hế a.
Nữ: Bên chàng sánh vai,
mãi thương yêu nhau hoài.
Nam: Mong ước sao
tình ta ngàn năm.
Nữ: Như bướm hoa
cận kề không xa.
SC: Trời mây
nước non giao hòa
Sở quốc Lưu Cầu!.
Hết