Không giờ rồi....!
Em ngủ.....đi.....thôi...!
Hơi đâu mà lo lắng em ơi.!
Bọn mình nghèo túng để cho quen
Ngày sau giàu có mới thương thêm
Chẳng lẽ..nghèo hoài hay sao.?
Không giờ rồi anh biết chưa...anh?
Sao anh còn thao thức trong...đêm..
Mình nghèo mà biết mến thương nhau
Còn hơn giàu có đổi thay mau
Thôi em đừng buồn nhé em...!
Anh...ơi...!
Anh suy nghĩ chi từng giờ.
Cho em gối chăn hững hờ
Gần nhau như bơ vơ tội lắm!
Em..ơi..!
Rằng trời sinh voi sinh cỏ
Đâu ai đói mà em lo
Em thao thức hoài thêm ốm o..!
Không giờ rồi ta ngủ..cho..say..!
Mai đây còn lo kế sinh...nhai.
Bọn mình giờ vẫn trắng đôi tay
Vẫn tin hạnh phúc ở tương lai
Không bao giờ tình nhạt phai..!
Nếu Chúng Mình Cách Trở
Nếu..lỡ chúng mình, hai đứa xa..nhau.
Nhìn mưa trên phố, em có thương sầu
Có nghe cay mắt, chiều mưa đổ
Có nghe lòng xót xa đau.?
Hay em vội quên ngày đó.?
Nếu lỡ chúng mình, hai đứa chia phôi
Đời em con gái, đã lỡ yêu rồi.
Vắng anh, em biết còn ai nữa
Những khi hờn dỗi xa xôi
Còn ai đưa đón trong đời…!
Vẫn..biết...! yêu em, yêu nhiều lắm./
Nhưng tình...ta mãi còn trái ngang
Anh ơi...!đừng nói làm em sợ
Và rủi mình cách trở..
Em để tang anh suốt....cuộc đời.!
Nếu lỡ chúng mình, hai đứa hai nơi.!
Làm sao ta sống, khi mất nhau rồi.!
Vắng anh, đôi phút là nhung nhớ
Chỉ yêu, và biết anh thôi.
Thề yêu anh, yêu mãi muôn đời..!
Từ Đó Em Buồn
Từ biệt nhau đi..!giữa mùa trăng xẻ đôi,
Lúc tình mới thành lời..!
Trông nhau lần cuối, nước mắt tuôn mặn môi,
Nước mắt chia đôi...đời..!
Bóng anh khuất sau đồi,
Lúc mây tím giăng trời..
Lúc giông tố tơi bời,
Lúc đường đời ngăn đôi..
Đường đời ngăn đôi,
Để một người sầu lên môi.
Nên từ đó em buồn..!
Tạ từ anh hứa, đến tròn hai mùa Xuân
Sẽ về nối lời thề..
Xuân qua hè tới, thấm thoát đã mười đông
Không tin thư đưa...về.
Nhớ anh, nhớ vô vàn,
Nhớ anh nhớ muôn ngàn...
Nhớ anh đã bao lần,
Mắt nhòe lệ đêm mơ.
Lệ nhòa đêm mơ, mong đợi người về lau khô
Nên từ đó...em..buồn...!
Từ..đó...!đâu còn nữa,
Đêm hẹn xưa, tha thiết gọi tên nhau.
Từ đó...!đâu còn nữa,
Trăng ngày xưa, lưu luyến soi đôi đầu.
Gương xưa còn đó, nhưng bóng hình nào thấy đâu.
Áo xưa còn đó, nhưng mùi hương phai nhạt rồi
Từ..đó...! nghe trong lòng,
Nghe trong lòng...mưa gió..từng..đêm..!
Thà Trắng Thà Đen
Chúng mình không còn yêu nhau thì...thôi..!
Em nói ra đi, chẳng đem một...lời..!
Có gì mà ngại anh ơi.
Có gì mà đành gian dối.
Anh không hề, kết tội anh đâu..!
Duyên tình không trọn, gieo neo làm...chi..!
Em cũng như anh, sướng vui được...gì..!
Chẳng thà đường tình đôi nơi
Em về trọn tình duyên mới
Còn anh đi cưới vợ là...xong..!
Duyên..kiếp...đôi ta..!Từ đây thôi bẽ bàng..!
Kỷ niệm chôn kín trong...tim..
Đời..sẽ...đổi thay,
Và thời gian xóa mờ.
Bận lòng chi mối duyên hờ...!
Duyên tình không trọn xa nhau là...hơn.
Dan díu chi thêm đớn đau tủi hờn
Có gì mà gại anh ơi..!
Chẳng còn gì mà suy tính
Tình không thương xin đừng lụy vương
Có gì mà gại anh ơi..!
Chẳng còn gì mà suy tính
Tình không thương xin đừng lụy vương