No no no no no….
No no no no no….
Xin em đừng như ly thuốc độc
No no no no no….
No no no no no….
Đừng rót vào anh mỗi đêm dài
Ánh nắng chói chang
Hoa kia chớm tàn
Đoạn đường mà ta đi còn mắc kẹt
Trong những lo toan
Con sông chảy siết cuộn trôi đi hết
Những mơ mộng
Ta đã trao nhau lúc đầu
No no no no no….
No no no no no….
Xin em đừng như ly thuốc độc
No no no no no….
No no no no no….
Đừng rót vào anh mỗi đêm dài
Em như ly thuốc độc…
Em như ly thuốc độc…
Làm anh càng uống càng say
Nhưng nào hay
Em như ly thuốc độc…
Em như ly thuốc độc…
Vì anh chẳng biết
Mình đang rơi vào đâu
Anh đánh thức mình
Nhiều lần trong đêm
Nhưng đôi mắt cứ nhắm nghiền
Nhìn muộn phiền dâng lên
Khối óc bị xoay như viên rubic
Anh chẳng rõ sắc tố hình hài
Bên em là khu vườn trống
Chẳng thấy lối mà đi tới ngày mai
Nhốt mình trong căn phòng âm 6 độ c
Để tự đóng băng cảm xúc
Nhưng thứ thuốc mà em reo rắc
Làm cho phiền muộn này
Không ngừng được
Anh đứng trước
Giữa muôn vàn
Những chọn lựa đắn đo
Nhưng mê cung là em đặt định
Chuyến xe cuối cùng em đã cắt bỏ
Vậy đâu còn lối ra nào cho anh
Đưa ly thuốc độc lại đây cho nhanh
Để anh rót và cạn chén này…
Để lời em nói thấm vào từng mạch máu
Để anh thấy đường
Thoát ra khỏi đêm nay
Vậy đâu còn lối ra nào cho anh
Đưa ly thuốc độc lại đây cho nhanh
Anh đặt nỗi nhớ nơi góc thềm nhà
Những mẩu thư rách đưa mắt đọc qua
Nhìn em đi và
Anh chẳng nói thêm được gì
Em như ly thuốc độc…
Em như ly thuốc độc…
Làm anh càng uống càng say
Nhưng nào hay
Em như ly thuốc độc…
Em như ly thuốc độc…
Vì anh chẳng biết
Mình đang rơi vào đâu
No no no no no….
No no no no no….
Xin em đừng như ly thuốc độc
No no no no no….
No no no no no….
Đừng rót vào anh mỗi đêm dài