M: Ô kìa một giai nhân tuyệt đẹp
W: Bệ hạ...
M: Trông qua dáng tiên, bồn chồn ngây ngất tâm hồn...
M: Mỹ nhân khá mau phân tỏ...
M: Tên nàng là chi, quê quán nơi đâu, phân bày đuôi đầu…
W : Nghe lời vừa phân ơ...
W: Thiếp thêm đau lòng, ôi sao đắng cay tủi thân nhan hồng
W: Bởi xưa xấu xa nhan sắc
W: Khiến chồng miệt khinh
W: Không thương xót cho hoa đào bạc phần
M: Ai làm buồn khanh ơ…
W: Người hỏng biết hả!
M: Hãy phân ta tường, ai gieo đắng cay ai chẳng thương trang đài…
W: Thì là người đó !
W: Thiếp đây sống nơi cung cấm, nhưng thánh hoàng thờ ơ đuổi…xua…lãnh cung đọa…đày…
M: Sao…? Nàng sống ở hoàng cung à?
W: Dạ phải! hic
M: Quả nhân chưa từng tương kiến
W: Bệ hạ, số phần thiếp vô duyên bạc phước mà
M: Lời nàng phân, như trách như đang hờn ta
W: Lời thiên tử, sao chẳng tròn câu thủy chung
W: Ngày hôn lễ, đâu thấy lời hứa sao đành quên
M: Hỡi nàng, nguồn cơn khá mau bài phân
W: Chàng quên rồi!
W: Thương sơn năm tháng ngóng trông tình lang
W: Thiên nhan vong ước để duyên lỡ làng…
M: Nàng là ai? Sao nhớ ta chưa từng quen…
W : Nói vậy mà được à !
M : Vì sao phải, oán trách tình duyên trái ngang
W : Chàng quên câu thề xưa
M : Nàng tánh danh là chi ?
M : Nóng lòng…ta đây…rất muốn…tường…tri…
W : Phải, thiếp là người kề cận thiên nhan nhưng thánh hoàng đâu…đoái…tưởng
W : Nhờ Sư Mẫu xót thương thay hình đổi dạng thử bạn tình lang cho rõ dạ…tâm…chàng
W : Tả đột hữu xông sanh tử không màng
W : Phò tá Tề Bang gồm thâu Lục Quốc
W : Chung Vô Diệm năm nào chàng tao ngộ chốn vườn dâu
W : Cũng là ngày tín vật trao nhau
W : Lời hứa năm nào sao chàng chẳng nhớ
W : Vượt dặm đường xa tìm chồng cho thỏa dạ
W : Giữa chốn Tề Bang chàng phong chức Vương Hoàng
M : Sao… ? Ta phong chức cho nàng làm Chiêu Vương hoàng hậu à ?
W : Dạ phải !
W : Đó ! Chàng quên mất rồi à !
M : Nghe nàng phân tỏ ta hồ nghi
M : Chung Hoàng Nương nơi Tề trào
M : Ta trao nhau bao lời thề
M : Ta phong khanh chức Vương Hoàng
M : Hoang mang tâm tưởng có chi chứng minh ta tường…
W : Chàng không tin à!
W : Ngày đầu ta tương kiến ơ…
W : Nơi vườn dâu trùng phùng
W : Duyên ba sinh do trời dành
W: Sao Tứ Vi hòa duyên ta
M: Khanh hãy đưa ra đính hôn năm nào…
W: Đây tín vật ngày xưa ai đã trao
W: Thay lời đính hôn năm nào
M: Không sai, ngọc bích năm xưa vốn dòng Vương Gia
M: Nhưng giờ sao khanh sắc nước khuynh thành
W: Sư Mẫu Thương tình ban phép linh
W: Làm đổi thay dạng hình
W: Thiên nhan, yêu sắc quên đi nghĩa tình phu thê
W: Thần xin lui…chốn xưa…quay…về…
M : Phải, nàng ơi dẫu ta là một đấng minh quân nhưng trái tim ta đâu khác chi người dân…dã
M : Cũng biết yêu thương biết lòng rung động trước một giai nhân sắc nước khuynh…thành
M : Khanh hãy nghĩ suy đừng bỏ trẫm cho đành
M : Đừng nói chi ta là một Thiên Tử
M : Trong thiên hạ này cũng lắm kẻ bảy thiếp năm thê
M : Huống chi khuôn mặt của nàng lúc trước thấy ghê hà
M : Mà chư hầu còn phải kiêng nể nữa đó
M : Nhưng ta đâu dám chê vẫn đặt nàng lên ngôi cao chín pệ
M : Xin hãy cảm thông đừng ôm hận vào lòng
W: Nỡ đâu đem tâm trách chồng
W: Ấy do trên Hoàng Thiên đã ban
W: Thiếp mang dung nhan xấu xa
W: Mới mong gồm thâu chư hầu
M: Ôi thoảng nghe qua xót xa
M: Cảm thương cho hồng nhan chẳng may
W: Duyên tình ngang trái phải vương mang nhiều đắng cay số cam đọa đày
M: Chung Nương!
M: Chung Nương ơi nàng đừng buồn tủi nữa
M: Vì có trẫm đây sẽ luôn ở bên cạnh nàng
W: Bệ hạ, lời Ngài khắc cốt ghi tâm
W: Xin Thiên tử giữ lời đã hứa
M: Trẫm đây chẳng nói hai lời
M: Chung thủy trọn đời trọn kiếp không phai
W: Tạ ơn Bệ hạ
M: Chiêu Vương Hoàng Hậu
W: Bệ Hạ…
W: Chàng là Chúa muôn loài
M: Nàng là ánh sao trời
W: Nơi Tề bang đức vua anh minh
M: Ngôi Hoàng Vương chánh cung là nàng
W: Nhờ hồng phép nhiệm mầu
M:Trời già đã an bày
W: Duyên tiền khiên kiếp xưa cùng trao
M: Nơi vườn dâu yến oanh trùng phùng
W: Bởi do mệnh căn lá lai
W: Đời hồng nhan phải cam chịu sầu đau
M: Nơi lãnh cung vương hàm oan
M: Để nỗi sầu làm ước đôi bờ mi
W: Cùng lúc quốc tranh tài
M: Nàng gồng gánh san hà
W: Duyên tình ta kết đôi trăm năm
M: Trao tình yêu khúc tơ nhạc lòng
SC: Duyên tình ta kết đôi trăm năm
SC: Trao tình yêu khúc tơ nhạc lòng
M: Ái khanh…
W: Bệ hạ…