menu-iconlogo
logo

chúng ta chỉ là đã từng

logo
Тексты
Cũng đã vài năm mất rồi

Từ ngày ta cách xa

Anh bây giờ cũng khác rồi

Không còn như lúc xưa

Học được cách yêu mình hơn

Và để trái tim mình lớn

Còn em thế nào?

Em trông gầy hơn trước nhiều

Môi cười cũng khác đi

Không như ngày ta mới gặp

Em giờ trông lớn hơn

Trưởng thành khiến ta đổi thay

Nhiều khi chính ta chẳng thấy

Nhưng thoáng đâu đó còn nguyên những phút đầu

Em có khỏe không em?

Yêu người có vui không?

Bên người có vui không?

Anh thì vẫn như vậy

Vẫn đi đi về về một mình không đưa đón

Tít xa tận ngoại ô

Anh vẫn vậy

Vẫn chưa muốn yêu thêm ai

Em có khỏe không em?

Em còn nhớ anh không?

Em còn nhớ anh không?

Anh thì vẫn như vậy

Nhớ như in màu nâu là màu em yêu nhất

Anh từng là người em yêu nhất

Mà thôi

Dù sao chúng ta cũng chỉ là đã từng

Thấm thoát chúng ta đã xa nhau mấy năm rồi

Em đã sống cuộc đời không có anh bên cạnh

Em đã biết làm sao để ngủ ngon một mình

Và em cũng quen dần với những bữa tối cô đơn

Thấm thoát vết thương trong tim em cũng đã lành

Em đã dám nhìn vào những tổn thương đã qua

Rồi người ta hỏi nếu bỗng một ngày

Thấy anh bước trên con đường

Thì em sẽ nói với anh điều chi?

Em có khỏe không em?

Yêu người có vui không?

Bên người có vui không?

Anh thì vẫn như vậy

Vẫn đi đi về về một mình không đưa đón

Tít xa tận ngoại ô

Anh vẫn vậy

Vẫn chưa muốn yêu thêm ai

Em có khỏe không em?

Em còn nhớ anh không?

Em còn nhớ anh không?

Anh thì vẫn như vậy

Nhớ như in màu nâu là màu em yêu nhất

Anh từng là người em yêu nhất

Mà thôi

Dù sao chúng ta cũng chỉ là đã từng

Dù sao chúng ta chỉ là đã từng

Chúng ta chỉ là đã từng

Chúng ta chỉ là đã từng

Dù sao chúng ta chỉ là đã từng

Chúng ta chỉ là đã từng

Chúng ta chỉ là đã từng

Nhớ lúc trước ngày ta mới quen nhau

Anh đã từng hứa

Rằng sẽ bên nhau mãi mãi không rời phải không?

Hoa thơm đến mấy cũng sẽ đến lúc phai tàn

Tình cảm cũng sẽ nhạt đi nhạt đi cho đến khi...

Anh vẫn thường hay nghĩ về câu chuyện mình lúc xưa

Em đã từng là tất cả, nhưng tất cả đã qua

Đời như chuyến xe nhiều bến

Người cứ đến rồi rời đi

Nhưng thứ ở lại là gì?