1: ANH TÔN PHÊ CHIẾU
Nữ: Đừng giết thiếp, gieo tan sầu
Đừng làm tan nát
Cánh hoa đào tươi thắm
Ngài hãy nên bình tâm chờ
Chốn lãnh cung chôn đời
Rồi rõ ra lời chân tình
Sẽ an vui toàn dân
Nam: Huyền sương
mến thương ngàn năm
lòng đế vương tơi bời
gào thét lên ngàn mây trời
thốt ra không nên lời
vì nước dân mình xa rời
nữ: hỡi…ới..chớ phai lìa ân tình
nam: à…á.. lỗi ai gây cung đình
2 : TRƯỜNG KHÚC ĐUÔI
Nữ: bệ hạ……
Nguyện cầu ngài vững an
Lo ngai vàng câu ca chứa chan
Thôi hết rồi tơ loan trái ngang
Tên Huyền sương cách xa dương gian
Ngàn thuở mang oan tình
Thương trẻ khờ côi cut1
Tháng năm cung đình
Lẻ loi 1 mình
Mẹ hiền ở đâu?
Nam; thương nàng đành thảm tai
Ai đổi dùm cho ta bửu ngai
Xin cứu nàng chiêu dương đắng cay
Sao trời cao chẳng thương uyên ương
Đành rẽ duyên can thường
Ta kêu gào bi thiết
gió giông ba đào
Phủ giăng bao trùm
Đôi mình có nhau
Nữ: đừng đừng quân vương
Nên nén sầu bi thương
Chớ xem thường ngôi báo cung đường
Dặn lòng suy nghĩ tận tường
Muôn nhà vui no ấm
Chỉ do hoàng vương
Lệ thắm quân vương
Ghi dấu đoạn tình trường
Dương trần tan nát tình lứa đôi
Kiếp sau tương phùng à á a à
3 : XUÂN LÔI
Đời cô đơn
tủi buồn thân nữ nhi
Nét hoa héo tàn nơi thẩm cung
Từ khi vương cung
đón trang nhan hồng a à…
Nào thấy KHÁNH TIÊN
Sở hoàng ngự giá
Á ..a … á …a
Á..a…..á …..a
Biết ai hiểu cho
Đoạn trường tư lương nhớ mong
Duyên can thường lìa tan đâu tường
Chờ mong chung vui nơi thẩm cung
4 : LY HẬN
Vì quân vương
Hoàng gia sở ban nào thương
Tình uyên ương
Rẽ xa nơi triều cương
Quỹ yêu lộng hành
Hại đời vương phi
Sầu bi cung thảm
Tà gian mới rỗi tâu hoàng ân
Nghi quấy tôi bạo tàn
Ngàn lời vu oan
Phải giết ngay Huyền sương
Đông cung dại khờ
Nào đâu hay vương chia ly
Thương con nghẹn ngào
Đành tâm bi than hồng nhan
Hồi chuông dứt cam lìa tan
Huyền sương chánh cung hàm oan………
5 ; HỔ OAI _TẰM TƠ VƯƠNG_ HỔ OAI
Nam; Khiến xui oan cừu tương giao
Mẫu thân chôn vùi thương đau
Không quên thâm thù
Mày thay cha mà đền
Nữ: Quốc hùng…..
Chớ vô lý
Ân oán nơi vương triều
Thì tìm giết nhau
Trẻ khờ đâu vướng tội tình
Hồn nhiên giấc ngủ
Chàng nỡ tâm đành sao
Để rơi máu đào
Muôn thu ghi lòng nhau
Làm sao quên
Mẫu thân vùi chôn
Nơi đáy hang, tang sầu còn
Cần dứt đi hờn oan dù là con
Nữ: Cầu ông thứ tha
Hoàng tử đâu tường qua
Còn bé thơ
Ông ác tâm mà chi?
Nam: Bởi chúa không tưởng
Đau thầm tôi cam lãnh
Thương nước dân á nên đành
Tròn phần trung can
Nữ: Van xin chàng
Giải tan cừu oan
Đông cung biết chi
Gieo sầu bi bao người sẽ khi….
Nam: mẫu thân nghẹn ngào chia ly
Trốn đi thân già ra chi?
Oan gia đang chờ
Thề không tha trần đời
6 : HỒNG CHÚC LỆ
Tủi sầu cho chánh cung
Ngàn nỗi đau chua xót
Hồng nhan đa mang
Dầu thở than cũng xa trần gian
Trông thấy đông cung còn thơ
Ngàn đau khổ chờ đón
Xin với nương nương bình tâm
Nguyện nuôi nấng thay hoàng gia
Anh không cảm thông chân tình
Mối duyên đôi mình
Cam đành ly tan
7 : TRƯỜNG KHÚC
Nam: Đừng lìa trần gian
Chờ ngày trùng quan
Người hiền bình an
Kẻ gian nguy nàn
Huyền sương ơi hỡi…….
Thương nàng oan khiêng phải mang
Xẻ nghé tan đàn
Ta mong sống chi
Chết chung oan mồ
Không còn thảm bi
Nữ: Lâm gia dằn tâm tư
Nên thương tình quân vương
Tha qua hồi tai ương
Do gian thần gây nên
Trên hoàng gia á tình không phai
Nam: ta xin quỳ nơi đây
Cho em hiền phân thây
Tiêu tan thù hôm nay
Nữ; Tôi ngay tròn chữ trung
Do hoàng gia lỡ lầm gây ra
Nam: lời nói của nương nương
Thêm mến thương tan oan cừu
Ngài hãy đứng lên đi
Tôi chẳng gây thêm thâm thù
Hỡi Khúc hoan trẻ dại
Nhìn xem thân mẫu con
Là oan hồn phiêu phưởng
Làm sao cho tái lai
Mẹ hỡi bỏ con sao
Thêm nhói đau câu thâm tình
Từ mẫu có hay chăng
Trên thế gian con môt mình
Nữ: ôi hỡi trời xui chi
Cách xa từ ly…..