Tân cổ: NGƯỜI EM VĨ DẠ
Thơ và nhạc: Minh Kỳ & Tôn Nữ Thụy Khương
Vọng cổ: Quế Anh
Đăng bài: TranTran1307
****Chúc các bạn ca hát vui vẻ****
NHẠC:
NAM: Tôi nhớ
người em Vỹ Dạ
gặp bên chợ Đông Ba
Lần ghé miền
Trung yêu thương
theo chuyến đò
xuôi ngược dòng Hương.
NỮ: Nón lá
che khuất mắt biếc
cắp sách sớm trưa chiều
đi học Ðồng Khánh
qua cầu Trường Tiền
ôi tà áo trắng {.....}
tóc thề... se {......} duyên.
VỌNG CỔ CÂU 1:
NAM: Sau lần xuôi ngược
dòng Hương dạo đó
lòng còn nghe
thương thương nhớ nhớ
người em Vỹ Dạ tóc thề
buông xõa nón lá
nghiêng nghiêng che đôi
mắt biếc ...u ... sầu.
Biết em có còn
ngày hai lượt qua cầu.
Tà áo bay bay
tay nghiêng nón giữ
học trò Đồng Khánh
e thẹn bước chân
Anh trai viễn xứ
ghé lại một lần
nhớ mãi cố Đô
âm thầm cổ kính.
Thương tượng đá
dầm mưa giãi nắng
chầu chực một
triều đại đã rêu phong
thương tiếng cung buồn
buông dài trên bến ... vắng.
VỌNG CỔ CÂU 2:
NỮ: Người thiếu nữ
ngày nào như dạo đó
e thẹn bước chân
ngày hai lượt đi về.
Gió vẫn lã lơi
vờn mái tóc thề.
Như đôi mắt biếc ngày
nào vương nét
buồn sâu thẫm
vì trên con đò đã
vắng bóng một người trai.
Người đã về đây như
cơn lốc cát bụi đường
dài tô đậm nhung y.
Đôi mắt sáng như mang
cả hồn thiên sông núi
chỉ ghé lại một lần
rồi biết khách có về thăm ...
NHẠC:
NỮ: Tôi ước một hôm lại về
miền Trung qua chợ Ðông Ba
để thấy người em năm xưa
buông mái chèo
xuôi ngược dòng Hương.
NAM: Để nhớ
về ánh mắt biếc
để có những đêm dài
không còn lẻ bóng
không lạnh vào hồn
không buồn không nhớ {.....}
lúc trời {...} sang {.....} Đông.
VỌNG CỔ CÂU 5:
NỮ: Nhưng đến nay
phương này vẫn còn
những đêm dài lẻ.. bóng
Trời chưa vào đông
đã rót lạnh trong {.....} lòng.
Chợ Đông Ba
vằng vặt giọt mưa buồn.
Người con gái
xuôi thuyền trên bến cũ
tiếng khoan hò
như nức nỡ bơ vơ.
NAM; Hà {...} hơ {.....}
ngày xưa trên
bến dưới thuyền
mà bây chừ thuyền
nỡ lạc loài về mô à.
NỮ: Tiếng hò bơ vơ
lạc loài trên bến vắng
con thuyền cô đơn
chèo chống ngược dòng.
Câu 6 :NAM:
Người viễn khách ngày nào
trên bước đường phiêu lãng
chợt một lần
ghé lại Hương Giang.
Ngơ ngác hỏi vì
đâu thuyền vắng bóng.
NỮ: Cô lái cũ bỏ
thuyền xa bến
không bảo với mọi người
là sẽ về đâu.
NAM: Khách ngơ ngẫn quay đi
mà lòng bỗng chợt buồn.
NỮ: Tôi ước một hôm người về
điệp trùng qua chợ Đông Ba.
Để thấy người em năm xưa
buông mái chèo
xuôi ngược dòng Hương.
NAM: Giờ chỉ mình ai
xuôi ngược bến sông buồn.
***TranTran1307 cám ơn các bạn!*****