Trích đoạn
XIN MỘT LẦN YÊU NHAU
༺༒༻
Hát cùng PHƯƠNG ANH
༺༒༻
Chúc các bạn hát vui!
༺༒༻
DIỄN / NÓI
NAM: Ngày xưa,
tôi cũng có một người yêu,
nàng đẹp lắm
và nàng yêu tôi nhiều,
Nhưng định mệnh trái ngang
trò đời dâu bể,
đã làm cho tôi
và nàng mãi mãi xa nhau.
NAM AI
PA: Ông ơi, chuyện của ông
nghe buồn thảm quá!
Tôi biết phải làm... gì?
Để xoa dịu nỗi đau buồn,
đang trĩu nặng tâm hồn,
một kẻ nhiều khổ đau.
NAM: Tiểu thơ ơi
tôi muốn nhờ tiểu thơ,
đóng vai trò một người yêu,
nói lên những lời nói sau cùng,
để tống biệt người yêu.
Tiểu thơ hãy nói đi,
như lời nói của lòng mình,
đang nức nở ngậm ngùi,
giã biệt cố nhân.
PA: Vâng, tôi xin nói đây
những lời nói sau cùng,
dù góc biển chân trời,
tình vẫn chẳng nhạt phai.
VỌNG CỔ (CÂU 5)
NAM: Bấy nhiêu đó
cũng quá đủ
cho một người bạc phước...
Nếu mai đây,
xác thân tôi có vùi sâu
dưới ba tấc đất
xin được mang theo
lời nói yêu thương
vào thế giới... muôn...
đời…
Ôi lời nói như ru
như rót mật vào lòng…
Ôi lời nói
ngọt ngào thân ái,
mà suốt một đời
tôi ao ước được nghe.
Giọng nói êm đềm
thân thiết biết bao nhiêu,
trời đất còn xót thương
người bạc hạnh.
Nên giây phút này
còn cho tương hội,
Cho tôi được nghe
lời tống biệt sau cùng…
CÂU 6
PA: Ông nói những lời
sao nghe chua xót,
nghe như tôi với ông
có quen biết tự bao giờ.
NAM: Không! Trong phút giây
rạt rào xúc cảm,
tôi cứ ngỡ tiểu thơ
là người bạn tình thân ái ngày xưa.
Tôi cảm thấy
như chìm đắm giữa giấc mơ,
giấc mơ đẹp nhất
của một đời bạc phước.
Nỗi mừng vui
làm cho tôi rơi nước mắt,
trong phút chốc chợt quên đi
thực tại đau buồn…
Trong giây phút tôi
thấy mình đầy hạnh phúc,
gặp lại người
mình thương nhớ từ lâu.
Niềm vui pha lẫn nỗi sầu,
trời mưa
hay giọt lệ nào vừa rơi.
DIỄN / NÓI
NAM: Xin tiểu thơ
hãy gọi tên tôi lần cuối
rồi lên kiệu cưới ra đi.
PA: Nhưng tôi chưa biết tên ông.
NAM: Tiểu thơ hãy gọi tên nào
tiểu thơ yêu dấu nhất,
để tôi được nghe những âm thanh
xuất phát tự đáy lòng.
PA: Âu Thiên Vũ!
NAM: Âu Thiên Vũ
Trong những ngày hành khất mọi nơi,
tôi có gặp một gã ăn mày
tên Âu Thiêu Vũ.
Hắn có dạy cho tôi
bài ca tống biệt
để tiễn đưa một người yêu.
PA: Bài ca tống biệt?
NAM: phải…xin tiểu thơ hãy nghe
NHẠC
NAM: Ta đưa tiễn ai,
bước lên xe hoa về đâu.
PA: Trông theo bước ai,
bao dòng lệ máu tuôn rơi.
Tình đôi nơi! Mình đôi nơi.
NAM: Người ơi
tình ta giờ đôi nơi.
Tiễn đưa người...
nghe sầu...dâng mi…
VỌNG CỔ (CÂU 4)
PA: Trời ơi
những âm thanh quen thuộc
như đưa tôi
ngược dòng thời gian
trở về vùng kỷ niệm.
Bài hát ngày xưa
còn vang vọng đến... bây...
giờ…
Gặp gỡ ông đây
trong giây phút không ngờ...
Ông đã làm cho tôi
ngỡ ngàng chua xót,
khi vô tình hát lại
bài hát ngày xưa.
Từ bây giờ
cho đến vạn ngày sau,
nếu ông có gặp lại
gã ăn mày tên Âu Thiên Vũ.
Xin ông hãy bảo rằng
người con gái thời xưa,
đã nghe trọn bài tống biệt
ngày xuất giá theo chồng.
CÂU 6
NAM: Không biết Âu Thiên Vũ
có còn sống sót
sau những ngày dài đau khổ,
nhưng nếu hắn chết đi rồi
có nghe được những lời này
chắc cũng ngậm cười nơi chín suối.
PA: Ông ơi nếu người ấy chết đi
chắc đã chết
trong nghẹn ngào tức tưởi,
vì không nghe được
những lời tôi mới nói với ông.
Khi một người con gái sang sông,
thì bổn phận là
phải lãng quên tình cũ.
Nhưng đối với con người
bạc phước đó,
có quên chăng
là ngày tôi vĩnh biệt cuộc đời…
NAM: Xin cám ơn tiểu thơ
đã giúp cho tôi tròn ước nguyện,
giờ xin tiễn đưa nàng
vui bước vu quy.
PA: Tôi giúp ông
đóng vai trò ông mơ ước.
Ông đã giúp tôi
trút cạn lòng mình./.
༺༒༻
PHƯƠNG ANH cảm ơn
Chúc các bạn vui vẻ!