LÝ NGƯ TINH PHẦN 6 : ĐẠI PHÁ PHÁP TRẬN
Mẫu Đơn: Hả, nàng kia, nàng là ai! Là người hay phường mị tà-yêu nữ !
(TƯƠNG PHÙNG)
Mẫu Đơn : Nhìn xem ôi quá kinh hoàng
Giống như gương bước ra nào sai
Điều vô minh hãy phân tận tường
Là yêu ma thánh nhân phương nào
Đến Kim gia làm chi
Hiểu Liên : Lòng ta ôi quá thẹn thùng
Mẫu Đơn nay đã quay về đây
Cùng Trương Chân kết se duyên hài
Lời Thiên nhan chỉ hôn giao hòa
Luyến ái thôi đừng mong
Mẫu Đơn: Ngươi.. có phải cùng một bọn với lũ yêu nhân đó?
Hiểu Liên : Không, Mẫu Đơn cô nương
(LÝ CHIM XANH)
Hiểu Liên : Cô nương xin hãy nghe tôi vài lời phân qua
Tôi đây đâu nào ma quỷ tà tâm hại người
Miền Cung tiên Lý Ngư tu hành
Nào ngờ đâu khiến xui
Vương điều tai biến hờ hớ
Đều nhờ Trương Chân
Trong tâm thương mến nên theo chàng về nhân gian
Yêu ma ngang tàn gây ác lụy thân vướng nàn
Vì cha cô đắm say chức quyền
Mà quên câu nghĩa xưa
Xui người ngay vướng ngang trái
Tội tình vu oan.
(LÝ CHIỀU CHIỀU HUẾ)
Mẫu Đơn: Lời cô tường trình
Tôi đây hiểu thông tận tường
Tên ác ma vừa qua, đã bắt hồng nhan cầm giam bao ngày
kinh hoàng lòng người
Thương nhớ từ thân ngày đêm van cầu mong ngày trùng phùng
Hiểu Liên : Sao! ngày qua cô đã bị Lão Lão cầm giam?
Mẫu Đơn : Đúng vậy ! Nhưng cũng may nhờ có Triển Đại Nhân
(THÔNG MAI)
Mẫu Đơn : Trời thương đưa lối hiền nhân há ha ha hà
May Triển Đại Nhân đà dấn thân cứu tôi ra ngoài
Tà Yêu ma pháp ngày đêm ếm lên trên người
Lụy đến người ân giờ cứu an phương nào?
Hiểu Liên : Đừng lo mau hiến ngọc linh cứu trang anh tài
Đây chính thần đơn là khắc tinh á a yêu tà
Trần gian tôi đã nặng mang vướng bao lụy phiền
Ôi tưởng chừng như một giấc mơ á a a à
Trên Hoàng ân, đã phán ban duyên nàng cùng Trương Chân à a
Chúc ai duyên thắm đẹp tình, bền giai ngẫu bách niên bạc đầu,
còn tôi dời chân lánh xa nơi này
Bao ngày qua, đã trót mang dạng hình, nhiều điều gây ra à a
Bởi do một chữ nợ tình, nào đâu phải ác tâm gây phiền,
dùm thương mà tha … thứ tôi phen này...
Mẫu Đơn : Khoan đã Hiểu Liên cô nương xin dừng bước.
Nàng chớ vội bỏ đi để rồi phải tiếc nuối nghìn đời !
(TÌNH KHÚC CHIÊU QUÂN)
Mẫu Đơn : Nàng ơi chớ đắng cay nghẹn ngào
Tình đầu trao thì nên phối duyên
Người yêu mến nhau sao tìm đường lui
Chân bước đi nhìn ai ngậm ngùi
Hiểu Liên : Duyên nhân sinh đành thôi từ giã
Nơi cung tiên tìm phương hồi quy
Hà ha há há ha ha hà
Nghiệp trần bởi tôi nặng mang
Người thân vướng mang lụy phiền
Gia gia đang còn nguy hiểm
Sao đành vui chữ can thường
Chúc cô bền hôn ước
Trúc mai cây liền cành
Ôm thương nhớ, ngàn năm vẫn còn ghi
Giờ xin nói tạ từ
Mẫu Đơn : Lời ai oán thiết tha nghẹn ngào
Cùng phận hồng lòng ta hiểu nhau
Lòng thương Hiểu Liên, sao buồn tình duyên
Như cánh chim trời xanh một mình
Hiểu Liên : Duyên nhân gian giờ như bọt nước
Vui tương hoan rồi mang sầu thương
Hà ha há há ha há hà
Một lần vướng mang nợ duyên
Ngàn năm phải cam đoạn trường
Quên đi ôi càng thêm đau
Tim lòng như xé như cào
Song ca: Gió đông lạnh tê tái
Tiễn đưa ai bóng hình
Nghe ai oán đàn vang khúc biệt xa
Đừng mong buổi trùng phùng.
(LÌA DƯƠNG THẾ )
Hiểu Liên: Gia gia! Gia gia. Người đang ở đâu? Hiểu Liên đến cứu người đây!
Quy Thần: Kìa Tiếng của Hiểu Liên! Liên Nhi, con mau rời khỏi nơi đây
Hiểu Liên: Gia Gia, Hiểu Liên không sợ!
Hiểu Liên : Kìa yêu pháp... trùng vây phủ giăng nơi này
Vì con, để người Quỷ môn sa vào
Kêu than thét gào, gia gia hỡi người biết tính phương nao
Con đà gây lỗi, lụy chữ tình, người vương khổ nàn
Giờ cam thác, phần số đoản căn cam đành
Nguyện tâm sẽ dùng hết công tu hành
Nguyên đơn xuất hình, ma công rã tàn, hồn phách tiêu tan
Nợ trần xin trả, nơi suối vàng, lòng con ngậm cười
Hiểu Liên: Gia gia, Hiểu Liên sẽ dùng hết công lực tu hành ngàn năm để cứu ông
Quy Thần: KHÔNG! HIỂU LIÊN! ĐỪNG LIỀU LĨNH MÀ PHẾ ĐI CÔNG NGÀN NĂM TU HÀNH
Hiểu Liên: Gia gia! Thế gian này không thể thiếu vắng Bao Đại Nhân
(NIỆM CHÚ – THI PHÁP)
HÔ BIẾN! NGUYÊN ĐƠN NGÀN NĂM
KIẾP MAU XUẤT HÌNH!
Nhất khí thiên niên tiên thủy đáo
Lý Ngư thất phách kíp tụ đan
Nhất thủ nguyên đan phá ma tà
Phách tán hồn phi hoàn ngư kiếp
HÔ BIẾN!
YỂM QUY KỲ TRẬN!
PHÁ!
Á! Á! Á! AH !
(TRƯƠNG CHI MỴ NƯƠNG )
Quy Thần : HIỂU LIÊN!
Quy Thần : Nghẹn ngào nhìn Liên nhi, nơi thế gian,
vương khổ nàn, tan thành mây khói
Đã bao năm, theo đường chân tu, nào ngờ đâu luyến ái vương mang
Hiểu Liên : Gia gia, xin hãy mau đến Khai Phong oai thần tương cứu,
Nay Hiểu Liên cam số phần, chỉ mong sao ... cho người an khang
***
Quy Thần: Hiểu Liên, con thấy thế nào rồi?
Hiểu Liên: Gia Gia, người mau đi đi, Lão Lão đã vào Khai Phong phủ!