Mẫu Đơn: Này gia nhân, tất cả hãy ra ngoài ... đợi ta tịnh tâm lễ phật ...
Mẫu Đơn: Đời hồng nhan, bạc số vô duyên đành mang
Tình dang dở, cha nỡ bội hôn ước xưa
Đành vong nghĩa mê tước lòng chỉ ham lợi danh, phủi rồi lời xưa ví như bèo trôi
Gia trang tai biến thác oan Trạng Nguyên
Do đâu oan trái rối ren đưa vào
Người năm xưa cha đã hứa hôn hòa giao
Là quân tử hay kẻ tà tâm sát nhân
Cầu oan trái tan biến, cầu phước ban từ thân
Khấn trời dùm thương bố đức hồng ân
Cầu oan trái tan biến, cầu phước ban từ thân
Khấn trời... dùm thương bố đức hồng… ân
Trương Chân: Mẫu Đơn cô nương! Tôi đợi nàng đã lâu rồi!
( Mẫu Đơn kinh sợ)
Mẫu Đơn: Ai đó?! Sao lại trốn sau tượng Quan âm?!
Người đâu! Người đâu?!
Gia nhân: Bẩm tiểu thơ, hắn là kẻ sát nhân đã giết Trạng Nguyên ! Mau bắt hắn lại
Mẫu Đơn: Người.. người là Trương Chân sao?
Trương Chân: Mẫu Đơn sao cô lại lừa tiểu sinh đến nơi đây rồi sai người bắt tôi?
Mẫu Đơn: Tôi không...
Trương Chân: Sao ai đành tâm gieo sầu bi đến người tâm ngay
Tôi tin lời ai trao niềm riêng rước vào oan trái
Kim gia người lang tâm, gieo thương sầu trăm năm, lời nhi nữ trước đổi sau dời
Mẫu Đơn: Lời đó quá hoang mang , hãy bày phân thiệt hơn
Nào hiểu thấu tâm can, đó lời sao nghẹn đắng
Mẫu Đơn nào đổi trao bao giờ chưa từng tương kiến với chàng Trương Chân
Trương Chân: Giờ phân ly, cầu an thân, đừng mong chi đó lời nhi nữ hiểu rồi tâm can
Mẫu Đơn: Lời ai phân, nào tương tri, vì sao ai nói lời cay đắng... trách hờn chi ta...
Gia nhân: Quân bay mau bắt hắn về Khai Phong cho Bao đại nhân luận tội
Mẫu Đơn: Khoan đã, Trương Chân dù sao đối với Kim gia cũng có giao tình, không được vô lễ.
Trương Chân: Mẫu Đơn, Trương Chân ta thật có mắt không tròng mà! Không ngờ lại mắc bẫy của cô
Nếu cô đã tuyệt tình như vậy thì ngọc châu này ta cũng không cần giữ nữa... Trương Chân xin trả lại vật cũ
Mẫu Đơn: Trương Chân, vật này không phải...
Gia nhân: Trương công tử, xin mời!
(Cảnh 2: Mẫu Đơn thọ nạn)
Mẫu Đơn: Hôm nay ở thiền môn sao Trương Chân lại buông lời oán trách
Vì sao cha chẳng đưa người đến Khai Phong mà lại giam chàng ở nơi mật thất... Lẽ nào chuyện này có ẩn tình
Mẫu Đơn: Đêm không trăng
Cung oán tiếng đàn ai buông
Sầu nghĩ chuyện gia môn
Gia nghiêm mê chữ kim tiền
Cùng giao kết họ Bàng
Chốn dinh đường đan tâm hủy hôn
Nghĩa kim lang phủi đi còn đâu
Giữa canh tàn Trạng Nguyên thác oan
Kẻ nghi can phải chăng chàng Trương....?
Mẫu Đơn: Nơi hoang lâm...
Van vái khấn trời cầu an
Thiền môn người thanh tu
Cớ sao gieo ngang trái bàng hoàng
Bao lời nói phũ phàng
Mẫu Đơn nào gây ra trái ngang
Cớ sao ai trách than hờn ta
Thảm hận sầu buồn nghe trống canh
Chữ oan gia biết khi nào tan...
(LÃO LÃO HÓA THÀNH NÔ TÌ ĐẾN BẮT MẪU ĐƠN) -(GÕ CỬA)
Mẫu Đơn: Ai đó
Lão Lão: Dạ nô tì mang canh sâm đến cho tiểu thơ...
(mở cửa)
Mẫu Đơn: HẢ!? NGƯỜI LÀ AI?! YÊU QUÁI! NGƯỜI ĐÂU NGƯỜI ĐÂU!
(A NÀNG)
Lão Lão: Hãy im lời câm tiếng, sẽ tồn sinh dương gian
Chống ta đừng mong sống, biết điều mi sẽ lành
Mẫu Đơn: Người đâu gia nhân đến đây ôi hồn kinh quỷ ma hại người
Vì đâu vương mang bể dâu nay hồng nhan phải cam tuyệt đường
Lão Lão: Tà phép giăng ra
Ngàn năm Lão yêu là ta
Mẫu Đơn: Hồn phách đê mê
Trần gian bỗng nhiên mờ sương
Lão Lão: Theo ta về Ma cung, nhân gian đừng mong chi
Nhà ngươi Kim gia tiểu thơ Ta dùng mi kế bày mưu giăng
Mẫu Đơn: Nức tiếng.. gọi cha
Trẻ thơ từ nay đành xa dương thế
Lão Lão: Cần nên vâng lời sẽ an
Bằng không cam thác...mãn phần dương gian
HÔ BIẾN!
Mẫu Đơn: Á a a a a a a
(Cảnh 3: Đột nhập Địa Lao)
Hiểu Liên: Ah... Vì muốn thoát khỏi gia gia mà ta đã lạc mất Trương Chân, còn để chàng bị bắt về Kim Phủ. Vậy ta mau biến dạng Mẫu Đơn, vào địa lao tìm cách cứu chàng thoát nạn...
Gia nhân: Dạ kinh chào tiểu thơ, đây là nơi mật thất, lão gia đã dặn dò, không ai được phép vào đây
Hiểu Liên: Là cha kêu ta đến đây mà
Gia nhân: Hả?! Dạ xin mời tiểu thơ vào...
Hiểu Liên: Trương Chân, Trương Chân!
Trương Chân : Lại là cô, cô còn đến đây làm chi nữa?!
Hiểu Liên: Thiếp... Thiếp đến để cứu chàng.
(TRUNG THU)
Trương Chân : Thôi đi! Tôi đây đã hết tin lời
Hồng nhan ôi chán chê thay
Bởi tôi hiền lương, tưởng ai thật tâm, chẳng đề phòng cô nương
Hôm qua nói thương trao lời
Nhưng, dã tâm ai ngờ, đưa tôi vào cạm bẫy cô giăng
Lời ngọt ngào, bụng chứa dao găm.
Hiểu Liên: Hãy nghe phân bua, lý đâu gian manh, rắp tâm sắp bày mưu sâu
Hãy nên theo em, chúng ta phải mau nhanh chân cùng rời Kim gia
Trương Chân : Chớ nói thêm nhàm tai. Tôi chẳng tin lời ai
Hiểu Liên: Ôi oan ức, nào đâu ai tường tri
Lòng ngay mà ai nào hay
Em hiểm nguy không màng
Mong... giải nguy cho chàng, cớ sao hờn oan...
Trương Chân : Hứ... Vừa qua cô hẹn tôi đến miếu quan âm chờ đợi, rồi lại cho quan binh đến bắt tôi. Lần này cô lại muốn bài trò gì nữa đây?!
Hiểu Liên: Trương Chân, thiếp có lời khó phân tường... .
Trương Chân : Ức oan gì, rõ ràng hôm đó tôi gặp ở miếu Quan Âm mà.
Hiểu Liên: Mắt cay xé, ôi ức oan ai tường
Một lòng cứu ai, lời ngay khó phân bày
Người ơi thông hiểu, hờn trách thêm buồn nhau
Hãy xa nơi này, trái ngang phân tường
Trương Chân : Dùm xin tha, tránh xa thì hơn
Tôi đã thông, câu lòng người...
Là thế gia họ Kim, cô quyền cao
Hà há ha hà ha ha hà ha
Lòng ác nhân, cùng với nhau tà tâm
Bày ức oan, hại kẻ trung người ngay.
Bởi quá tin đó, nên giờ sa gian kế
Ôi chán chê á a lòng người đầy mưu sâu
Trương Chân chàng, hãy tin lời em
Lo toan cứu nguy Trương Chân bình an, giải bày ức oan
Trương Chân : Nếu cô thật lòng thật dạ thì hãy giúp tôi đến Khai Phong tìm Bao Đại Nhân tường trình mọi lẽ
Hiểu Liên: Được, vậy chàng hãy chờ thiếp..thiếp sẽ đến phủ Khai Phong
(Sau đó là Cảnh Quy Thần đến bắt Hiểu Liên mọi người đã hát rồi đó ^.^, cảm ơn các anh chị đã ủng hộ em)