Giọng ca tiên tiếng sáo vang sóng sánh trong chén rượu
Vạt áo bay kiếm vung múa lên phiêu dật
Âm đàn ai tấu lên vọng vang tại chốn cung vàng son
Bài tình thơ kia vết mực còn hoen
Ngọc bào trường kiếm kham phong lưu
Sông núi sao vô tình
Ngâm bài thơ để quên đi ưu sầu
Trích Tiên mặc thiên cung chẳng lưu
Đến phàm trần vui say đấu rượu
Cạn rượu người lại mang thơ họa ra mấy câu
Rót cay nồng chén rượu nghìn thu
Ở chốn lầu Trường An cao vợi
Thiên hạ vô sầu vô ưu có mấy ai ngoài người
Ngọc bào trường kiếm kham phong lưu
Sông núi sao vô tình
Ngâm bài thơ để quên đi ưu sầu
Trích Tiên mặc thiên cung chẳng lưu
Đến phàm trần vui say đấu rượu
Cạn rượu người lại mang thơ họa ra mấy câu
Rót cay nồng chén rượu nghìn thu
Ở chốn lầu Trường An cao vợi
Thiên hạ vô sầu vô ưu có mấy ai ngoài người
Trích Tiên mặc thiên cung chẳng lưu
Đến phàm trần vui say đấu rượu
Cạn rượu người lại mang thơ họa ra mấy câu
Rót cay nồng chén rượu nghìn thu
Ở chốn lầu Trường An cao vợi
Thiên hạ vô sầu vô ưu có mấy ai ngoài người