Thời khắc ngày khai sinh đã xa khuất lâu
Mọi thứ đến và đi, chẳng quay lại
Như cuốn phim bạc màu
Như thanh âm ban đầu
Loài người không thể đóng băng thời gian
Mặt nạ cười buồn giằng xé tâm can
Ta mang theo nhiều nhân cách sống chỉ để tồn tại
Sự thật không như thế, khệnh khạng gánh theo trái tim yếu lười
Lúc ta mang niềm vui tạo dựng từ nhiều tầng suy nghĩ
Người sẽ lạc mất ta trong mê cung tiềm thức
Rơi, ta rơi không ngừng trong cơn mơ
Ta tan không ngừng trong đêm mưa
Ta bay như một vì sao băng lững lờ
Khi vô thức như một người say chất ngất
Làm méo mó xiêu vẹo những hình hài chồng chất
Trôi, ta trôi không ngừng trong hư không
Như muôn tinh cầu đang chấp chới
Dẫu biết có thể là ngọn lửa tự tàn
Đang thiêu cháy những hố đen không gian điệp trùng vô tận
Cuốn lấy ta bay lưng chừng
Không ngừng
Thời khắc ngày khai sinh đã xa khuất lâu
Mọi thứ đến và đi, chẳng quay lại
Như cuốn phim bạc màu
Như thanh âm ban đầu
Loài người không thể đóng băng thời gian
Mặt nạ cười buồn giằng xé tâm can
Ta mang theo nhiều nhân cách sống chỉ để tồn tại
Sự thật không như thế, khệnh khạng gánh theo trái tim yếu lười
Lúc ta mang niềm vui tạo dựng từ nhiều tầng suy nghĩ
Người sẽ lạc mất ta trong mê cung tiềm thức
Rơi, ta rơi không ngừng trong cơn mơ
Ta tan không ngừng trong đêm mưa
Ta bay như một vì sao băng lững lờ
Khi vô thức như một người say chất ngất
Làm méo mó xiêu vẹo những hình hài chồng chất
Trôi lang thang ngập ngừng trong hư không
Như muôn tinh cầu đang chấp chới
Dẫu biết có thể là ngọn lửa tự tàn
Đang thiêu cháy những hố đen không gian điệp trùng vô tận
Cuốn lấy ta bay lưng chừng
Không ngừng
Trôi lang thang ngập ngừng trong hư không
Như muôn tinh cầu đang chấp chới
Dẫu biết có thể là ngọn lửa tự tàn
Đang thiêu cháy những hố đen không gian điệp trùng vô tận
Cuốn lấy ta bay lưng chừng
Không ngừng