Thư từ Thành Đô em gửi đi...
Qua miền rừng Cao Nguyên về anh.
Cao Nguyên có còn lạnh vào hồn?
Thông reo có còn nhả nhạc buồn?
Bên rừng, bên suối, bên đồi.
Đô Thành còn vui như ngày ưa?
Lâu rồi mà anh chưa về thăm
Cô em gái nhỏ của ngày nào,
Năm nay sắp sửa để vào đời,
Bây giờ đang tập làm thơ.
Ngày ưa, mà em còn nhớ
Gần anh có hỏi em rằng:
"Chừng nào em lớn như anh
Đường tình,em sẽ thương ai?"
Bây giờ thì em cao bằng anh.
Thương thời chẳng thương ai bằng anh.
Thương anh muốn được làm người tình,
Cho em hết còn buồn một mình
Như lần em đợi người thương.
Thư từ Thành Đô em gửi đi.
Qua miền rừng Cao Nguyên về anh.
Cao Nguyên có còn lạnh vào hồn?
Thông reo có còn nhả nhạc buồn?
Bên rừng, bên suối, bên đồi.
Đô Thành còn vui như ngày ưa?
Lâu rồi mà anh chưa về thăm
Cô em gái nhỏ của ngày nào,
Năm nay sắp sửa để vào đời,
Bây giờ đang tập làm thơ.
Ngày ưa, mà em còn nhớ
Gần anh có hỏi em rằng:
"Chừng nào em lớn như anh
Đường tình,em sẽ thương ai?"
Bây giờ thì em cao bằng anh.
Thương thời chẳng thương ai bằng anh.
Thương anh muốn được làm người tình,
Cho em hết còn buồn một mình
Như lần em đợi người thương.
Thương anh muốn được làm người tình,
Cho em hết còn buồn một mình
Như lần em đợi người thương.