Đêm Lạnh Chùa Hoang (Trích Đoạn)
Soạn Giả: Yên Lang
Chép lời: Thiên Trường
NÓI LỐI
Đêm nay trời bổng nỗi
lên cơn bão nhỏ.
Ta biết sẽ về đâu,
khi tình yêu đã mất.
Ta biết sẽ về đâu.
TÂN NHẠC
Mây trắng bay
lá rụng đầy sân vàng.
Thương nhớ gì đâu
nghe lòng vương
sầu thương thiết tha.
Trăng đã lặn chốn xa,
thương thương nhớ nhớ
một người.
Bao thu đã quên nhau,
sao vẫn mịt mờ
xa vắng nhau.
Mưa lá bay
ngấn lệ nào rơi đầy.
Thương nhớ còn đâu
nghe lòng vương sầu
thương thiết tha.
Trăng đã lặn chốn xa,
thương thương nhớ nhớ một người.
(2 Lần)Bao thu đã bên nhau,
sao vẫn mịt mờ xa vắng nhau.
VỌNG CỔ (CÂU 4)
Vâng đó là nỗi thầm lặng
xót xa mà tôi không
bao giờ hờn…….. trách,
vậy thì xin Lý Hồng Miên
đừng vội trách tôi
là một kẻ ……vô ……tình.2p12
Tôi đã yêu và đang
khổ lụy riêng mình.
Khi đã đánh mất một
ảnh hình tuyệt diệu,
mà tôi hằng gìn giữ bấy lâu nay.
Chợt hiểu ra thì mộng mị
đã tan rồi,tôi lủi thủi đi vào
trong mưa bão.
Như một tên hành khất
lạc loài cô độc,
chẳng biết nơi đâu
là quán trọ của linh hồn.
VỌNG CỔ (CÂU 5)
Nghĩa là tôi với cô nương
cùng chung niềm tâm sự,
của hai kẻ vừa yêu vừa
khổ lụy giấc mơ đầu.
Mộng mị yêu đương
xin trả lại cho đời.
Tôi sẽ là cánh chim đơn lẻ,
bỏ lại sau lưng từng
kỷ niệm thân thương.
Vậy thì xin Lý Hồng Miên
hãy quên bỏ tôi đi,
và gìn giữ một tương lai
nhiều mộng đẹp.
Đừng mơ đừng tưởng
một mùa thu đã chết,
với bao nhiêu xác lá
rụng bên đường.
VỌNG CỔ (CÂU 6)
Phải rồi mình là hai
kẻ giống như nhau,
hai tâm sự cùng chung
mang niềm đau xót.
Hai cánh chim bay
ngược trời gió lạ,
rồi bâng khuâng rồi
cảm lụy giữa đêm nay.
Đêm nay ngoài kia bóng
gió heo may sầu trở lạnh.
chợt nhớ mùa thu đã chết rồi.
Kẻ diễn hành trong cô độc,
chẳng có người yêu
may áo ngự hàng.
Nhưng thôi Lý Hồng Miên ơi!
Dẫu sao thì người cũng
đã cách biệt nhau
Ân tình ấy trọn đời tôi nhớ mãi.
Nếu mai đây trên bước
đường dịu dợi
Tôi với nàng vẫn là đôi bạn tri âm./.
*Chân thành cảm ơn*