Tôi vùi chôn ác bướm khô nơi đáy mộ
Như vùi sâu chôn kín nỗi niềm...riêng.
Đã từ lâu...đeo đẳng trong lòng
Chôn cành lan khô,
như chôn mảnh tơ lòng.
Hai nấm mồ song song
để, uân,Hạ,Thu,Đông.
Dẫu mưa nắng dãi dầu,
cùng hứng chịu chung đôi.
Chú đã đem thân...gởi cửa thiền
Sao lòng còn vương vấn chuyện thế gian?
Kể từ bây giờ,
tôi quên hết chuyện ưa.
ác bướm cành Lan đã vùi sâu nơi đáy mộ.
Là chôn đi bao nỗi đau buồn.
Sao giọng nói chú nghẹn ngào?
Sao lệ đẫm hoen mi?