Nơi hoàng hôn thắp lên ngọn đăng ngủ ngon tà dương 
Không quên được làm tâm can da diết 
Ta khướt say lòng chẳng yên say đến gục trong đêm 
Rơi giọt lệ nhớ hơi ấm nơi người 
Mây hững hờ vờn theo phong trời như đang đổi thay 
Sao như hợp tan kiếp người 
Tình thêm sâu hận không nguôi 
Càng dây dưa tình yêu khó buông 
Ta cất lên khúc ca dịu êm vấn vương 
Trong phút giây quyết tâm thu hồi ý định 
Nhận ra mọi thứ đã muộn màng 
Nhạc tàn người ra đi ngọn đèn lụi tan nhanh 
Đứng cô đơn chịu cơn lạnh này 
Chẳng màng trời hoa bay ngồi rèm lại trông mong bóng ai về 
Nhạc tàn thầm than phong vội thổi tàn hoa rơi 
Người ra đi để đêm khóc thương 
Thầm tiếc nuối kiếp mộng phù du 
Mây hững hờ vờn theo phong trời như đang đổi thay 
Sao như hợp tan kiếp người 
Tình thêm sâu hận không nguôi 
Càng dây dưa tình yêu khó buông 
Ta cất lên khúc ca dịu êm vấn vương 
Trong phút giây quyết tâm thu hồi ý định 
Nhận ra mọi thứ đã muộn màng 
Nhạc tàn người ra đi ngọn đèn lụi tan nhanh 
Đứng cô đơn chịu cơn lạnh này 
Chẳng màng trời hoa bay ngồi rèm lại trông mong bóng ai về 
Nhạc tàn thầm than phong vội thổi tàn hoa rơi 
Người ra đi để đêm khóc thương 
Thầm tiếc nuối kiếp mộng phù du 
Nhạc tàn người ra đi ngọn đèn lụi tan nhanh 
Đứng cô đơn chịu cơn lạnh này 
Chẳng màng trời hoa bay ngồi rèm lại trông mong bóng ai về 
Nhạc tàn thầm than phong vội thổi tàn hoa rơi 
Người ra đi để đêm khóc thương 
Thầm tiếc nuối kiếp mộng phù du