Lưu sa sông Sở hợp tan qua
Tháng năm thăng trầm tận biến hóa
Thời loạn bao hồng nhan
đổi lấy tiếng than não nề
Cự Lộc lúc xưa ai san bằng Tần quan
Ngàn dặm binh qua máu tràn
Để đến cuối cùng vẫn hóa mây gió dần tan...
Trường thương thúc ngựa bình núi sông
Giờ biệt ly chẳng nỡ lòng xa
Một câu "Ngu hề" đau xót, nước mắt đã dâng trào
Hỡi quân nâng ly uống cạn bao ấm lạnh
Hoài niệm xưa tây phong chẳng thể thổi tan
Mộng say thắp đèn, kiếm hòa điệu múa sầu thương
Một đoạn ly tán Cai Hạ
Tứ phương vang Sở ca
Nén bi thương giã từ quân, gươm nhuốm máu thành sương
Làm sao buông quá khứ này?
Hết duyên tâm chẳng ngại
Chốn xa chân mây cùng người hồn về
mênh mang
***Vạn Tuế Gia***
Trường thương thúc ngựa bình núi sông
Giờ biệt ly chẳng nỡ lòng xa
Một câu "Ngu hề" đau xót, nước mắt đã dâng trào
Hỡi quân nâng ly uống cạn bao ấm lạnh
Hoài niệm xưa tây phong chẳng thể thổi tan
Mộng say thắp đèn, kiếm hòa điệu múa sầu thương
Một đoạn ly tán Cai Hạ
Tứ phương vang Sở ca
Nén bi thương giã từ quân, gươm nhuốm máu thành sương
Làm sao buông quá khứ này?
Hết duyên tâm chẳng ngại
Chốn xa chân mây cùng người hồn về
mênh mang
Trận tiền quân Hán rối loạn,
chém tan cả nguyệt quang
Lẻ loi bên con thuyền ven sông,
trần gian chẳng màng
Làm sao buông quá khứ này?
Hết duyên tâm chẳng ngại
Gửi non cao sông dài cùng người trọn
đời sau