Dù con đi suốt cả cuộc đời
Cũng không bao giờ nghe
Hết những lời mẹ ru
Trong trái tim con
Lời mẹ ru con êm đềm
Như suối mát trong lành
Để con khôn lớn đắp xây
Cuộc đời tươi sáng
Mong muốn lòng con từ bi
Con thành người tài đức vẹn toàn
Chiều nay bao lá rơi bên thềm
Mỗi khi thu về ấm áp cõi lòng con
Luôn có mẹ kề bên
Lòng đầy trào dâng bao
Niềm vui quỳ trước phật đài
Mùa Vu Lan đến áo
Con cài hoa hồng thắm
Vui sướng mẹ vẫn còn đây
Hạnh phúc nào được mãi bên mẹ
Giờ đây mẹ hiền đã xa con rồi
Lòng con nức nở
Dâng trào nỗi đau nghẹn ngào
Trời vào thu mùa Vu Lan đến
Con lại nhớ thương
Trên áo con thêu màu
Hoa trắng kia lệ rơi
Sắc hoa ưu buồn khiến
Cho lòng con tan nát
Nhói đau tim này trong
Lòng chín chiều ruột đau
Nhớ mãi hôm nào
Bên mẹ cài hoa tươi thắm
Để Vu Lan này
Con đã vắng mẹ mẹ ơi
Đạo làm con xin
Người chớ nên hững hờ
Giờ mẹ vẫn còn đây
Hãy thương mẹ
Lớn mãi muộn màng
Đừng chờ khi ngày
Sau mẹ mất ghi lời tiếc thương
Bia đá vô tri giờ
Đây có nghĩa gì đâu
Những ai còn mẹ xin đừng
Đừng làm mẹ khóc
Khắp thế gian này
Không gì sánh bằng mẹ đâu
Hãy yêu khi mẹ vẫn
Còn ở trên dương thế
Vắng xa mẹ hiền bây
Giờ con phải mồ côi
Mỗi Vu Lan về áo
Con cài bông hoa trắng
Sắc hoa ưu buồn
Mắt con ướt nhòa lệ rơi
Vắng xa mẹ hiền bây
Giờ con phải mồ côi