Tình yêu, anh mãi nơi đâu ngơ ngẩn lâu nay
Chẳng thể xua đuổi bao nhiêu tâm sự ưu tư
Là chung quy nghĩ suy mang tiêu cực do ta
Tựa như tình ta là do người dưng cấm cản
Trông lên những áng mây đang trôi chẳng bơ vơ
Đang tìm nơi nó nên quay về để ấp ủ
Là ta quen với quay quanh yên một nơi kia
Lại không sao chấp nhận bao ỷ lại
Tình yêu một đời, lại chẳng muốn giờ lạc mất nó, một lòng cố chấp
Hướng khơi xa hay trông sao hôm đều là ái tình này
Kịch bản viết ra sẽ chẳng khác đi
Mệnh ta đặt ra sự nguyên hảo kia
Tình yêu người gửi là mãi chẳng thể để mất dù là khoảnh khắc
Cớ sao bắt em buông tay êm đẹp, tàn nhẫn biệt từ
Trở về nhé anh, người hãy nói đi
Nói rằng người ở
Từng bên anh ngắm sao trên sân thượng năm xưa
Đợi chờ, đau đớn, cô đơn, vô vọng không thôi
Sợ không ai thấu trong anh đau khổ bao nhiêu
Rời em rồi ai sẽ chăm người như đứa trẻ
Bây giờ anh có đang suy tư về em chăng?
Như sợ em giữa nhân gian này lạc lõng bước
Chỉ khi anh ngoảnh trông sau lưng, về nơi em
Sẽ luôn trông thấy rằng em ở đây
Tình yêu một đời, lại chẳng muốn giờ lạc mất nó, một lòng cố chấp
Trái tim em yêu như thiêu thân vì người hóa thành bụi
Mỗi một phút giây, đều chỉ có anh
Nhìn quanh ngoài anh chẳng ai hiểu em
Tình yêu người gửi là mãi chẳng thể để mất dù là khoảnh khắc
Dẫu anh ở nơi xa xôi như vạn dặm chẳng trùng phùng
Rằng người hãy tin vào tình cảm kia
Xứng được đền đáp
---the end---