Talking to the moon, sao chẳng buông bỏ tình này 
Lo sợ em sẽ biến tan, hóa thành thú hoang lạnh lùng 
Walking on the roof, theo nhịp tim người dẫn đường 
Nơi tận sâu của thế gian tim của em sẽ ngừng đập 
Chìm sâu bản thân ngập trong 10 lít rượu 
Em chỉ mong được hít thở 
Ghét bản thân còn mãi lửng lơ 
Quẩn quanh chẳng nhớ vì sao nơi góc tủ 
Xem dòng thư người để lại 
Sao chẳng như người nghĩ suy 
Cho dù đây ngày hay là đêm thì cũng thế thôi 
Giống như chú chim thiên nga lạc đường cứ mãi trôi 
Cố gắng nắm lấy từng mảnh vụn trong cơn ác mộng 
Chẳng còn cần lời người ru xưa đưa em say mộng 
Talking to the moon, sao chẳng buông bỏ tình này? 
Lo sợ em sẽ biến tan, hóa thành thú hoang lạnh lùng 
Walking on the roof, theo nhịp tim người dẫn đường 
Nơi tận sâu của thế gian. tim của em sẽ ngừng đập 
Trên môi chẳng nói hết, do vì sao chẳng tìm được 
Sao người cứ lại nhẫn tâm đem tự tin kia vạch trần? 
Cô ấy đã yêu ai? Có phải chăng sẽ là người? 
Có phải chăng đã đắm say? 
Xin người bước chân chậm lại 
Phủ kín sắc thắm hoa rơi 
Nhạc cũ đã mốc xanh rêu 
Giờ đã chẳng thể phát lên 
Bụi vùi lấp nút bấm bong sơn 
Người cố chấp chẳng buông tay, mạo hiểm ở với cô ta 
Chẳng đủ kiên nhẫn xem xem đi cùng với ai mới có lâu dài 
Băng qua bao nhiêu lối đến tận cùng em đã hiểu 
Mở ra được nút thắt này thì còn chi vướng bận 
Quanh co bao nhiêu lối sẽ quay về nơi bắt đầu 
Chẳng biết làm sao xuất hiện ở ngay trước mắt người~ 
Talking to the moon, sao chẳng buông nổi tình này? 
Lo sợ em sẽ biến tan, hóa thành thú hoang lạnh lùng 
“Sợ mình thành thú hoang” 
Walking on the roof, theo nhịp tim người dẫn đường 
Nơi tận sâu của thế gian, tim của em sẽ ngừng đập 
“Tại tận cùng của thế gian” 
Trên môi chẳng nói hết, do vì sao chẳng tìm được 
“ Chẳng tìm được lí do” 
Sao người cứ lại nhẫn tâm đem tự tin kia vạch trần? 
Cô ấy đã yêu ai? 
Có phải chăng sẽ là người? 
“Người cớ sao phải nhẫn tâm?” 
Có phải chăng đã đắm say? 
Xin người bước đi chậm lại! 
Talking to the moon, sao chẳng buông nổi tình này? 
Lo sợ em sẽ biến tan, hóa thành thú hoang lạnh lùng 
Walking on the roof, theo nhịp tim người dẫn đường 
Nơi tận sâu của thế gian. tim của em sẽ ngừng đập 
Trên môi chẳng nói hết, do vì sao chẳng tìm được 
Sao người cứ lại nhẫn tâm đem tự tin kia vạch trần? 
Cô ấy đã yêu ai? Có phải chăng sẽ là người? 
Có phải chăng đã đắm say? 
Xin người bước chân chậm lại!