Trên lối anh về từ giờ chẳng còn dáng em
Cây lá như buồn chuyện tình mình sao dang dở
Chim én bay về tìm một bầu trời ấm êm
Em bước đi rồi, còn lại gì mong nhớ thêm
Thương thân anh đời chông gai lỡ gắn với cơ hàn
Trong khi em mơ một tương lai đầy xa hoa khang trang
Mang danh giàu sang người ta qua trao nhẫn cưới tay nàng
Em vâng lời mẹ, thuận theo cha, ôi đắng cay bẽ bàng
Mặc vào người chiếc áo hôm nay, em là tân nương
Thiệp hồng khắc tên em nhưng đi bên em phải anh đâu
Nhìn người rời bước đi theo ai, tiếng yêu mau phai nhói lòng, hoh
Mai này về nơi ấy anh mong em được an vui
Chẳng cần màng đến anh bao nhiêu năm qua nhiều phong sương
Kiệu hồng rời bước đưa em tôi đi là ta mất nhau phải muôn đời?
Nghẹn ngào anh đến mang theo câu chào
Lặng người em ngoảnh đi không lời nào
Chẳng lẽ tôi chẳng xứng đáng nữa sao?
Trở thành người dưng nhanh như thế sao?
Hàng rêu phong như đang nói rằng
Tình này cố níu kéo làm chi người hỡi?
Ngày thơ ấy sớm nở chóng tàn
Vỏn vẹn hai chữ chia tay không màng
Kiệu hồng tân nương, duyên ta rẽ ngang
Dòng sông tay ôm trái ngang
Đời này có bao giờ hạnh phúc trắng tay mà mơ
Như cơn mưa trôi qua xóa vết tình này
Em nay bên ai kia sao nỡ làm vậy
Thương thân anh bao năm với kiếp đọa đày
Mang đi bao yêu thương vỡ nát theo từng ngày
Nay bên kia con sông ai bước cùng người
Riêng anh đang trông theo chỉ biết gượng cười
Còn lại anh nơi đây ngập mình trong cơn say
Quên đi hết những đớn đau vơi đầy
Mặc vào người chiếc áo hôm nay, em là tân nương
Thiệp hồng khắc tên em nhưng đi bên em phải anh đâu
Nhìn người rời bước đi theo ai, tiếng yêu mau phai nhói lòng
Mai này về nơi ấy anh mong em được an vui
Chẳng cần màng đến anh bao nhiêu năm qua nhiều phong sương
Kiệu hồng rời bước đưa em tôi đi là ta mất nhau phải muôn đời?
Đêm vắng một mình, thân ai vẫn còn chờ đợi
Nơi đây sương rơi ướt vai đau chẳng nói nên lời
Lối vắng bây giờ chỉ còn xác xơ, có ai thấu chăng lòng này? (Có ai hiểu thấu?)
Quay gót kiệu hồng giờ này nhìn người dần xa
Tâm can anh như xé đôi, thương thân anh cũng bởi nghèo
Vậy là từ nay mình mất nhau rồi
Gấm hoa đã lấy em rồi
Mặc vào người chiếc áo hôm nay, em là tân nương
Thiệp hồng khắc tên em nhưng đi bên em phải anh đâu
Nhìn người rời bước đi theo ai, tiếng yêu mau phai nhói lòng
Mai này về nơi ấy anh mong em được an vui
Chẳng cần màng đến anh bao nhiêu năm qua nhiều phong sương
Kiệu hồng rời bước đưa em tôi đi là ta mất nhau phải muôn đời?
Nghẹn ngào anh đến mang theo câu chào
Lặng người em ngoảnh đi không lời nào
Chẳng lẽ tôi chẳng xứng đáng nữa sao?
Trở thành người dưng nhanh như thế sao?
Hàng rêu phong như đang nói rằng
Tình này cố níu kéo làm chi người hỡi?
Ngày thơ ấy sớm nở chóng tàn
Vỏn vẹn hai chữ chia tay không màng
Kiệu hồng tân nương, duyên ta rẽ ngang
Dòng sông tay ôm trái ngang
Đời này có bao giờ hạnh phúc trắng tay mà mơ