(XẦY HUI)
Tử Kiến:** Nơi ước hẹn năm nào
Bờ Lạc thủy, nước trôi xuôi dòng
Nghe lệ rơi… Cuộc đời còn chi niềm vui
Vì hồng nhan… Nàng thế gian xa rời...
Mật nhi, chữ duyên không hòa Tử Kiến
Quyền uy...cách chia đôi mình
Nơi hoàng cung, đâu nào được an hồng nhan
Vì tranh sủng, Quách Nữ Vương hại đời...
Ta trách mình yếu hèn...
Người thương thác trong oan tình
Do Tào Phi, người đành đọa thân hồng nhan.
Tử Kiến, Chữ đế vương đâu màn...
Là đệ huynh nhẫn tâm gây điều xương máu
Tình thủ túc, rã tan đâu còn
Nơi Hà Nam… đường về buồn thương người xưa
Thấy sông, ký ức nay hiện về.
Ôm gối vàng trong lòng
Mật nhi, thác đi vong hồn
Nay về đâu, một lần gặp nhau vài câu
Dù trong mơ, Tử Kiến luôn mong chờ
Nàng ơi… Nỗi đau luôn còn đây mãi
Dù thác, mãi ghi trong lòng
mong người xưa, ước nguyện về đây cùng nhau
Đổi trao, giấc mơ đôi lời...
mong người xưa, ước nguyện về đây cùng nhau
Đổi trao, giấc mơ đôi lời...
(XUÂN LÔI)
(Chân Mật- Nữ Thần Sông Lạc hiện lên giữa dòng Lạc Thủy)
Mật Nhi! Mật Nhi có phải nàng đó không? Mật Nhi
Mật Nhi: **Nợ trần gian đã mờ theo khói sương
Hết rồi nỗi buồn vui ái ân
Giờ đây phiêu du thảnh thơi nước nhược non bồng
Chàng hãy...quên đừng nhớ chi người con gái...
Á… a…á… à…á…a… á…à…
Bởi xưa cảnh tiên thiên điều vương mang á a
Cơ trời đày đọa kiếp tu hành
đường Dương gian ta có duyên ...
Tử Kiến: Nhìn Mật Nhi... dáng nàng tiên thướt tha
Lẽ nào nhớ người nên đảo điên
Giờ đây tương hoan phút giây ngấn lệ châu trào
Nàng hỡi...đau lòng, Tử Kiến nghe hồn tan vỡ
…á…a…á…à…á…a…á…à…
Bởi ta lúc xưa yếu hèn không tranh mỹ nhân
Nên để nàng không may số phần
Giờ tương hoan...nghe xót xa...
VỌNG CỔ CÂU 4
Mật Nhi: **Chàng ơi Hà Bắc năm xưa mỹ nhân anh hùng tương kiến...
Đêm hội Nguyên Tiêu cơ trời xui khiến đôi lứa gặp nhau lời giao ước nguyện... chung... tình (hò 16)
Thiếp là Tài nữ Chân Gia còn chàng Thi Phú tựa như thần..(hò 20)
Mến mộ hùng anh duyên đầu trao gửi
Chia biệt đôi đàng chờ giai ngẫu hòa đôi (xê 24)
Ai có ngờ đâu binh biến tràn lan
Ngụy quân bạo tàn Bắc thành người người vong mạng (xang 28)
Nghiệp thành tan nát gia trang
Ép tình Chân Mật gả về Tào Phi (hò 32)
(BÍCH CÂU KỲ NGỘ)
Tử Kiến: **Nơi cung chương bao đọa đày
thế cô chẳng ai tận tường
Lại nhiều kẻ cay đắng ghen ghét
Nhìn hồng đào vương phải buồn đau
Thân làm trai phải cam lặng nhìn
Vì lời người miệng thế dèm pha
Cần tôn kính... người trên, Huynh trưởng.
Mật Nhi: **Quân vương tâm luôn nghi ngờ
Chữ nhân nghĩa nay lu mờ
Can thường chẳng êm ấm chăn gối
Đành lòng nào bảy bước thành thơ
Nơi Triều ca xử oan em hiền
Người một nhà thịt xáo nồi da
Đời nhi nữ... chôn vùi Tam bang.
(THOẠI)
Tử Kiến: Mật Nhi! Mật Nhi, đây là mơ hay ta lạc vào bồng lai tiên cảnh. Nàng đã thác đi sao nay lại tương ngộ chốn dương trần
Mật Nhi: Tử Kiến chàng, Thiếp tiền kiếp vốn là Nữ thần Lạc Thủy, còn chàng là Thanh Long tu luyện ở đáy sông. Vì hai ta trước có nghiệp duyên, nên trời đày Dương trần đọa kiếp. Nay thiếp đã mãn phần về lại nơi tiên cảnh. Chàng gặp thiếp đây là Huyễn Mộng nhưng cũng là Báo mộng.
(THÔNG MAI)
Mật Nhi: Trần gian nay đã lìa xa á a a à
Tâm không còn vướng bận chi, chuyện thế nhân a à
Bồng lai tiên cảnh tìm vui á a a à
Khi xưa độ kiếp đành mang …điều trái ngang a à
Giờ đây… phút cuối từ ly á a a à
Khuyên ai giằng nén sầu bi, và lánh xa á a công hầu
Ngày sau tiên cảnh trùng lai á a a à
Bởi ai là kiếp Rồng tiên, thân còn vướng mang á a nợ trần
Tử Kiến :** Nghe lời phân, thấy xốn xang trong lòng người ơi đành xa
Nỡ bỏ ta ở chốn hồng trần buồn cô lẻ nhớ thương năm dài
Đời ta còn chi mất đi thâm tình
Hay là ta kíp theo nàng tìm đường âm ty trùng lai
Thế gian nay buồn tủi một mình, người tri kỷ đã như sương mờ
Người thân còn ai đắng cay muôn phần
Chân lưu luyến, tâm không rời , ta bao nỡ.. xa nàng
Dù đây là mơ hay cảnh tiên non bồng
Thương Mật Nhi Tử Kiến đêm ngày hằng nhớ nhung.
Dù tháng năm hao mòn nhưng dáng ai khó phai trong lòng..
Mật Nhi: Khuyên quân tử nên quay về... Chưa mãn duyên trần
Đừng thác đi vô phần, hãy nên chờ
Nợ trần gian, bởi số căn thân chàng còn vướng mang
Giờ thiếp mau chân dời, mong tái lai á a sau này.
Tử Kiến: Mật Nhi! Mật Nhi, chờ ta theo với, đừng bỏ ta lại một mình ở chốn nhân gian….
(MỐI TÌNH NỒNG THẮM)
Tử Kiến : Lòng quyến luyến, bóng ai như sương gió tan dần. Rời người thương đang khuất xa mờ
Mật Nhi: Người có nhớ, mùa hoa đăng trăng lên đến nơi này
Thuyền hoa... trôi theo dòng Lạc Thủy...
Tử Kiến: Mật nhi ơi, tơ tình thôi đứt đôi (a), ta sẽ buông
Muốn ai.. hồn vui nơi Bích Lạc.
Chờ Trăng lên ta về đây ngắm sông ...nhớ bóng hình
Ngày tháng qua, còn ghi nhớ bao ân tình.
Mật Nhi: ( Thoại )Tử Kiến, nghiệp trần chàng chưa cạn, nên giữ an thân thể, Hẹn ngày sau công đức mãn phần sẽ tái lai nơi bờ Lạc Thủy, thiếp sẽ đưa chàng về Thượng giới...
Tử Kiến : ( Thoại ) Mật Nhi, nơi trần thế ta đã không tròn chữ ân tình, nay thấy nàng phiêu diêu miền Tiên Cảnh ta cũng vẹn lòng.
Tử Kiến : Còn phút cuối, cách xa đôi nơi, xót xa, ngày trùng lai bao năm tháng mong chờ
Mật Nhi: Cần nhớ rõ, nghiệp trần duyên xưa nay chữ vô thường, cần bình tâm lánh xa công hầu quyền thế...
Tử Kiến : Mật Nhi ơi, mong ngày sau, chốn Thiên Thai ta tái lai, Trăng lên dòng sông in bóng nàng
Mật Nhi : Đường Thiên Cung xin dời chân, nghĩa duyên xưa ghi nhớ tạc lòng, lời đã phân, nay miền Tiên cảnh , chân dời.
Tử Kiến: MẬT NHI, MẬT NHI!
Lẽ nào chỉ là một giấc Nam kha?
(NGÂM)
Dáng nàng nhẹ tựa chim hồng
Thân hình uyển chuyển như rồng trong mây
Trời thu, hoa cúc chính đây
Tươi rạng tựa vẻ như cây xuân tùng
Mây che bóng nguyệt thẹn thùng
Phiêu diêu tựa tuyết hòa cùng gió lên
Xa trông tưởng nắng mới lên
Lại gần một đóa phù dung trên dòng