Con trai của mẹ nè đã biết thế nào là cực khổ
2h sáng con phải lo dậy vì
Sợ lấm lem vết mực đổ
Hứa với mẹ là cố gắng học nhưng
Nhét trong đầu đc gì đâu
Phần thì lo làm phần sợ thi
Lại chuẩn bị cho kì sau
Nhìn ngoài cửa sổ
Vs 4 bức tường trong
Đầu con nhớ gia đình quá
Nhớ đứa em nhớ bà nội nhớ cùng
Với ba bẫy chình cá
Tiếng thét la với lũ hàng xóm
Khi chơi lò cò ở đầu sông
Rồi tiếng mẹ gọi cơm chiều đã chín giờ
Trong nỗi nhớ con cầu mong
Con giờ đây nơi đất khách
Chắc mẹ nghĩ nơi đó con bình yên
Không không con vẫn là thằng nhóc
Tìm kiếm nơi đó để có tí bình yên
Vẫn còn bối rối vẫn còn bỡ ngỡ vẫn
Còn lạ lẫm nơi đầy khói bụi mờ
Nhiều thứ còn phải lo nghĩ
Chỉ biết giấu giếm nó vào vẫn thơ
Chắc con phải ráng thôi
Cố tìm cũng mệt mỏi
Vì còn chữ hiếu chưa trọn thời sinh viên sắp qua rồi
Giờ con cảm thấy lạc lõng
Xung quanh còn chỉ màu tối đen
Thằng nhóc đã biết lo nghĩ không
Còn như trước thích màu của men
Còn nơi đất khách làm bạn với đêm
Khi mà tương lai còn thổn thức
Con sợ mỗi khi mẹ gọi ba trông
Lúc nào con cũng là ổn nhất
Chỉ muốn chạy thật nhanh để về bên gia đình
Và con còn muốn đc khắc hình
Xăm chữ nhớ thật to lên da mình
Còn nơi đất khách làm bạn với đêm
Khi mà tương lai còn thổn thức
Con sợ mỗi khi mẹ gọi ba trông
Lúc nào con cũng là ổn nhất
Chỉ muốn chạy thật nhanh để về bên gia đình
Và con còn muốn đc khắc hình
Xăm chữ nhớ thật to lên da mình
Nếu mà cho con thêm một cơ
Hội thì con sẽ chạy về nơi đó
Nói với ba nói với mẹ rằng
Nơi đây con rất cực khó
Không như con nghĩ như những bức
Tranh tô nhiều màu sắc ở ngoài kia
Chỉ là màu tối họa nét lên
Con khi mình vẫn còn trẻ
Còn bao mơ ước con vẫn xây
Đắp ở nơi đất khách đây từng ngày
Còn bao nỗi lo bao nỗi sợ nó
Luôn kiếm con ở mỗi giây
Theo cuộc chơi con bỏ lạivết xước bẩn
Bao ngày vẫn hình dung
Cũng vì vật chất mất đi anh emtrong
Tay nhiều tiền thì có được tiếng nói
Khi màn đêm là khói trắng
Lúc mọi thứ vạn vật đã ngủ say
Loay hoay vẫn ở nơi đó ngẫm về
Mọi chuyện biết bao giờ đủ đây
Biết là đêm tối là lúc ta buồn
Và nhận ra mọi thứ nhất
Nhưng cũng chính nó đang ràng buộc
Ta nói lên suy nghĩ con người thật
Chắc con phải ráng thôi
Cố tìm cũng mệt mỏi
Vì còn chữ hiếu chưa trọn thời sinh viên sắp qua rồi
Giờ con cảm thấy lạc lõng
Xung quanh còn chỉ màu tối đen
Thằng nhóc đã biết lo nghĩ không còn
Như trước thích màu của men
Còn nơi đất khách làm bạn với đêm
Khi mà tương lai còn thổn thức
Con sợ mỗi khi mẹ gọi ba trông
Lúc nào con cũng là ổn nhất
Chỉ muốn chạy thật nhanh để về bên gia đình
Và con còn muốn đc khắc hình
Xăm chữ nhớ thật to lên da mình
Còn nơi đất khách làm bạn với đêm
Khi mà tương lai còn thổn thức
Con sợ mỗi khi mẹ gọi ba trông
Lúc nào con cũng là ổn nhất
Chỉ muốn chạy thật nhanh để về bên gia đình
Và con còn muốn đc khắc hình
Xăm chữ nhớ thật to lên da mình