Anh ở biên cương nơi con
sông Hồng chảy vào đất Việt.
Ở nơi anh mùa này con nước
lắng phù sa in bóng đôi bờ.
Anh ở biên cương biết rằng
em năm ngóng tháng chờ,
cứ chiều chiều ra sông mà gánh nước,
nên ngày ngày cùng bạn bè trên chốt
anh lại xuống sông Hồng
cho thỏa lòng em mong.
Em ở phương xa, nghe đài
báo gió mùa đông bắc,
em thương anh nơi chiến hào gặp rét.
Mà em thương anh chiều nay đang
đứng gác, lo canh giữ đất
trời, áo ấm có lanh không,
hỡi anh yêu người chiến sĩ biên thùy?
Có gì đâu tấm lòng người chiến sĩ,
có tình yêu bốn mùa sưởi ấm.
Dù gió mưa, dù mùa đông.
Vì rằng em luôn ở bên anh.
Em ở phương xa nơi con sông
Hồng chảy về với biển,
ở trên anh đầu nguồn biên giới,
cuối dòng sông nơi ấy quê nhà
Em ở phương xa, cách mười
sông ba núi bốn đèo,
Cứ chiều chiều ra sông mà gánh nước
đem lòng mình gửi về miền biên giới.
Sao chẳng nói nên lời nhưng
nặng tình yêu thương.
Anh ở biên cương sương lạnh
giá buốt mùa đông tới.
Nơi quê hương em bước vào vụ mới.
Rằng anh thương em
đồng quê chưa cấy hết,
tay em ngập dưới bùn, lúa
cấy thẳng hàng không,
hỡi em yêu ở cuối sông Hồng?
Thầy dòng sông sóng ngầu lên sắc đỏ
biết là anh nhớ về em đó
Nhớ về anh đó.
Là chiến công, là niềm tin,
là tình yêu anh gửi cho em
Là tình yêu em gửi cho anh.
Anh gửi cho em
Em gửi cho anh
Là tình yêu ta gửi cho nhau.