Vượt qua hẻm nhỏ phía sau nơi phố cổ
Bên cạnh tường xanh trông về phía ánh chiều
Là do đôi mi thoáng qua trong khoảnh khắc
Tâm tư này đây luôn xuyến xao đêm ngày
Tựa Trang Chu mộng biến hoá nên hồ điệp
Đạp mây lượn xuyên qua từng tán lá dày
Dù cho bao nhiêu núi cao vây trùng điệp
Cũng không thể ngăn ta luyến lưu nơi này
Bao nhung nhớ, gửi nguyệt quang
Người hay chăng nỗi lòng ta
Câu thơ viết trao tặng y
Mặc xa cách nghìn phương
Giống như một giấc mộng nhuộm trắng trăng non
Buồn vui hợp tan tình như là trăng tròn trăng khuyết
Gió thu thổi đến nhuộm đỏ lá phong kia
Làm cho lòng ta tràn lan nỗi nhớ nhung vô tận
Nước mắt người thấm vào hạt tuyết tinh khôi
Tựa như người đến rồi đi nhẹ nhàng lại uyển chuyển
Thế gian nhờ có người nhuộm đỏ tháng năm
Lặng lẽ đổi thay cuộc đời của ta khỏi đen trắng
Dòng sông lặng lẽ lướt nhanh qua phố cổ
Mang đi thời tiết tốt đẹp tựa giấc mộng
Cầu nhỏ biển người tấp nập mãi chẳng vơi
Tư niệm này bỗng trong phút chốc tuôn trào
Người nếu biết chuyện Chúc Lương hoá hồ điệp
Trên cung điện trăng thân cưỡi mây tím thì
Sẽ hiểu nhân gian có bao nhiêu sầu bi
Lá rơi tạo nên làn gió thu trong lành
Bao nhung nhớ, gửi nguyệt quang
Người hay chăng nỗi lòng ta
Câu thơ viết trao tặng y
Mặc xa cách nghìn phương
Giống như một giấc mộng nhuộm trắng trăng non
Buồn vui hợp tan tình như là trăng tròn trăng khuyết
Gió thu thổi đến nhuộm đỏ lá phong kia
Làm cho lòng ta tràn lan nỗi nhớ nhung vô tận
Nước mắt người thấm vào hạt tuyết tinh khôi
Tựa như người đến rồi đi nhẹ nhàng lại uyển chuyển
Thế gian nhờ có người nhuộm đỏ tháng năm
Lặng lẽ đổi thay cuộc đời của ta khỏi đen trắng
Giống như một giấc mộng nhuộm trắng trăng non
Buồn vui hợp tan tình như là trăng tròn trăng khuyết
Gió thu thổi đến nhuộm đỏ lá phong kia
Làm cho lòng ta tràn lan nỗi nhớ nhung vô tận
Nước mắt người thấm vào hạt tuyết tinh khôi
Tựa như người đến rồi đi nhẹ nhàng lại uyển chuyển
Thế gian nhờ có người nhuộm đỏ tháng năm
Lặng lẽ đổi thay cuộc đời của ta khỏi đen trắng
End.