Bài hát: Liên Khúc Dân Ca
Ca sĩ: Sơn Hạ, Hàn Mi
Em xin mời anh
Đi về miền quê xa lắc lơ
Nơi quê hương em
Có hàng dừa xanh
Có ngàn câu hò thắm tình dân tộc
Anh xin mời em
Đi về quê ngoại một lần thôi
Nơi anh chào đời ngoại ru bùi ngùi
Bao năm vất vả mưa nắng ngược xuôi
Qua bao ngày thơ
Kỷ niệm mộng mơ em đã ghi
Bao nhiêu năm qua
Chẳng về làng quê
Chắc ngoại đã già tóc bạc da mồi
Ơi quên làm sao
Kỷ niệm êm đềm của tuổi thơ
Anh mơ từng mùa cơn gió dật dờ
Ru anh giấc mộng thiêm thiếp vào mơ
Đây là quê hương anh
Một dòng sông xanh
Nước chảy êm đềm
Đây là nhịp cầu tre
Nối liền hai thôn
Sớm nắng chiều mưa
Hôm nay anh về vun lại hàng cau
Tháng năm dãi dầu cằn cỗi già nua
Cho anh sống lại
Tuổi thơ ban đầu đã mất từ lâu
Anh vui nhiều không
Khi mặt trời lên trên khóm tre
Con chim xinh xinh
Nó chuyền cành me
Xuống đậu sau hè
Uống giọt nắng hồng
Em thương nhiều không
Lưng ngoại đã còng vì thời gian
Quê hương đời đời câu hát ngọt lời
Anh vui sống lại như máu về tim
Về tới đầu làng con chim sáo nhỏ
Hót vang rộn ràng
Qua nhịp cầu tre qua mấy con đê
Thắm đượm tình quê
Bao năm qua cách trở đường xa
Xuôi ngược bôn ba
Ôi kỷ niệm yêu
Mái tranh nghèo tỏa khói lam chiều
Còn nhớ nụ cười câu ca mát rượi
Chứa chan lòng người
Đâu rồi ngày xưa ai đón ai đưa
Nắng đổ chiều mưa
Quê hương ơi ấm mãi đời tôi
Uống ngọt đôi môi
Thương quá là thương
Tuổi thơ nào ngọt đắng vui buồn
À ơi con nước lớn chảy xuôi
Đưa con thuyền chao nghiêng
Theo nhịp chèo bơi
Ai ngân nga câu hò
Hò ơi gió đưa gió đẩy
Về rẩy ăn còng
Về sông ăn cá
Về sông ăn cá về đồng ăn cua
Từ lúc vào đời chân quen đất nẻ
Sớm trưa chiều hè
Ôi đẹp làm sao đêm sáng trăng cao
Gõ nhịp chày mau
Nghe quê hương
Tiếng gọi mời thương
Những ngày tha hương
Trong cõi đời ta
Giữ bên lòng hình bóng quê nhà
Nghe em hát câu dân ca
Sao mượt mà lòng anh thương quá
Tiếng ngọt ngào nào đong đưa
Nhớ xa xưa trời trưa bóng dừa
Hẹn hò nhau tình quê hai đứa
Mùi mạ non hương tóc em
Biết bao kỷ niệm
Nhắc lại thấy thương nghe thật buồn
Lâu nay muốn qua thăm em
Nhưng ngại vì cầu tre lắt lẻo
Tháng ngày tuổi đời trôi theo
Níu chân nhau bạc thêm mái đầu
Còn tìm đâu ngày xưa yêu dấu
Ðường về hai thôn cách xa
Thoáng cơn gió chiều
Nhớ mùi tóc em hương đậm đà
Lòng chợt buồn mênh mang
Dáng xưa tàn theo giấc mộng
Chắc người đã bước sang sông
Ðang mùa lúa trổ đòng đòng
Làm sao em quên
Những ngày khi mới quen tên
Bên gốc đa ven đường
Hai đứa ngồi tỏ tình yêu đương
Anh thương tóc em bay bay
Trong trời chiều gợi bao nỗi nhớ
Nhớ từng nụ cười
Ngây thơ thắm duyên mơ
Chiều nghiêng nắng đổ
Về quê em phù sa bát ngát
Tình mình dù ngăn cách sông
Chứ đâu cách lòng
Mỗi lần nhớ anh sao nghẹn lòng
Tình mình dù ngăn cách sông
Chứ đâu cách lòng
Mỗi lần nhớ nhau sao nghẹn lòng