menu-iconlogo
huatong
huatong
traitimbenho-iu-thuyn-l-b-cover-image

Điêu Thuyền Lữ Bố

TraiTimBeNhohuatong
Cℋủ😋PℋòℕᎶ😋NℋᎾℐ¹³¹⁵⁹²huatong
เนื้อเพลง
บันทึก
Lữ Bố : Phụng Nghi Đình đã đến,

sao giờ này chẳng thấy bóng nàng điêu

Vậy ta mau tốc tạm kỹ tiền,

chờ nàng ra đây, chờ nàng ra đây cùng ta đối diện.

Không hiểu giờ này là giờ nào rồi mà ta không thấy bóng

Con người ta bạc, con người ta chạ,

Bố đợi nó ra đây hả, Bố sẽ ngắt đầu nó,

Bố bẻ họng nó, Bố... bố nhéo, nhéo, nhéo....cho nó biết tay .

Điêu Thuyền: Tình lang ơi, em ra đây nãy giờ nè.

Lữ Bố : Bớ Điêu Thuyền!

Điêu Thuyền: Dạ !

Lữ Bố : Đây phòng trông đó, đó đã đến đây

Ta lướt ngàn trùng nhẹ tách đường mây

Song muôn cụm mày che lá liễu

Nàng qua đây ta biểu

Điêu Thuyền: Chàng qua đây em biểu

Lữ Bố : Ta nói nàng qua đây ta biểu

Điêu Thuyền : Chàng qua đây em biểu

Lữ Bố : Một biểu

( hong )

hai biểu

( hong )

ba biểu

( hong )

biểu biểu biểu biểu.............

Điêu Thuyền : ỚI trơi ơi, cái gì mà hai ba bốn cái biểu,

tui biết biểu cái nào hà.

Lữ Bố : Trời ơi giờ này còn đứng đó nhõng nha nhỏng nhẻo nữa,

nè ta nói cho nàng biết,

có nhỏng nhẻo thì về nhỏng nhẻo với cái thằng cha bụng bự kìa,

đừng có nhỏng nhẻo với ta.

Ta hỏi nàng có chịu qua đây không ?

Điêu Thuyền : Chàng qua đây rước em hà !

Lữ Bố : Ta qua rước nàng hả, còn lâu à !

nàng có qua đây hay không?

Điêu Thuyền : Hong, qua đâu có được !

Lữ Bố : Tại sao qua hỏng được?

Điêu Thuyền : Nó mắc cái cầu.

Lữ Bố : Cái cầu thì sao?

Điêu Thuyền : Cái cầu thì nhỏ xíu hà,

em qua rồi cái rủi em trợt chân em té xuống nước rồi...

...rồi uống nước chết thì làm sao hả ?

Lữ Bố : Trời ơi coi nhỏng nhẻo kìa, phát tức luôn.

Được rồi nàng không qua phải không?

Nàng không qua thì đừng có trách ta,

nè ta lấy cục đá chọi nàng cho nàng biết !

Điêu Thuyền : Á !

Lữ Bố : Cái gì vậy?

Điêu Thuyền : Đau quá à !

Lữ Bố : Cái gì đau?

Điêu Thuyền : Bể cái lổ mủi tui rồi nè ! đau quá , đau đau quá !

Lữ Bố : Trời ơi coi kìa, xạo ghê hôn! ta chọi hồi nào,

cục đá còn nằm trên tay nè, chọi hồi nào mà la đau.

Điêu Thuyền : Ủa chưa chọi hả?

Lữ Bố : Chọi hồi nào?

Điêu Thuyền : Chưa chọi thì hỏng sao !

Lữ Bố : Hứ chưa chọi thì hỏng sao,

được rồi một lần cuối cùng ta hỏi nàng có qua đây hay không?

Điêu Thuyền : Hong , chàng qua đây rước em hà !

Lữ Bố : Cha chả, Bố ơi Bố dằn cơn tức giận,

qua đó rước thuyền qua đây đi rồi ...

mặc tình mặc tình ngắt nhèo ngắt nhéo cho nàng biết.

Được rồi nàng chờ đó đi ta qua ta rước nàng.

Điêu Thuyền : Lẹ lẹ lên nha ! lẹ lên nà, để chờ lâu tui giận đó.

Lữ Bố : Hứ ! cầu gì mà nhỏ xíu hà !

Điêu Thuyền : Á ! ối cha trời ơi !

Lữ Bố : Cái gì vậy?

Điêu Thuyền : Gảy cái cẳng tôi rồi à !

Lữ Bố : Đáng đời !

Điêu Thuyền : Á! trời ơi máu !

Lữ Bố : Cái gì máu, máu ở đâu? ở đâu?

Điêu Thuyền : Máu , máu trắng xát hà !

Lữ Bố : Ta giởn với nàng hả? máu gì mà máu trắng xát?

Điêu Thuyền : Thôi đi mà vuốt giận đi mà há !

ta giỡn chơi chút xíu vậy mà quạu à !

Lữ Bố : Giởn vậy đó hả?

Điêu Thuyền : Thôi vuốt giận đi mà há, vuốt giận đi nhe, vuốt giận đi mà !

Lữ Bố : Vuốt bên đây nữa nè !

Điêu Thuyền : Thôi vuốt giận đi nhe ! vuốt giận đi mà...

Lữ Bố : Trời ơi ta nhìn cái mặt nàng sao không làm ỷ luôn cho rồi.

Điêu Thuyền : Vuốt giận đi mà, giởn chơi chút xíu thôi mà !

Lữ Bố : Điêu Thuyền ! bây giờ có chịu qua hay không?

Điêu Thuyền : Chịu chớ!

Lữ Bố : Đưa tay đây ta dắt qua !

Điêu Thuyền : Nè nắm tay tui đi rồi dẩn tôi qua hén !

Lữ Bố : Biết rồi !

Điêu Thuyền : Nè!

Lữ Bố : Đi !

Điêu Thuyền : Á !

Lữ Bố : Cái gì vậy?

Điêu Thuyền : Chàng là quân tử, nắm tay người ta thì phải nắm cho nhẹ nhẹ đó !

nắm mạnh làm người ta hết hồn hà !

Lữ Bố : Xin lổi, xin lổi nhe, tại vì ta là võ tướng !

ta quen cầm thương cầm kích ngoài sa trường,

ta lỡ nắm tay nàng mạnh một chút, xin lổi xin lổi nhe.

Bây giờ sao? nàng muốn ta nắm tay nàng nhẹ nhàng êm ái phải không?

Điêu Thuyền : Nhẹ nhàng êm ái nhe !

Lữ Bố : Đưa tay đây ! tưởng gì nhẹ nhàng êm ái dễ quá mà ,

coi nè nhẹ nhàng êm ái há !

Điêu Thuyền : Ái ui,

Lữ Bố : Cái gì vậy , cái gì?

Điêu Thuyền : Trời ui, nắm tay người ta không nắm, sao lại nhéo người ta.

Lữ Bố : Điêu Thuyền, ta không giởn mặt với nàng nhe ,

nắm nhẹ nàng cũng la, nắm mạnh nàng cũng nói là sao?

nàng đừng có để thằng Bố ta nổi lên,

thằng Bố ta nổi lên là có chuyện đó nhe.

Điêu Thuyền : Thôi mà thôi mà, thằng Bố đừng có giận nữa há.

Nè giởn chơi chút xíu thôi mà !

Lữ Bố : Hỏng có giởn nữa nhe.

Điêu Thuyền : Trời ơi, cái mặt nhìn quạu coi kìa.

Lữ Bố : Quạu sao?

Điêu Thuyền : Dễ thương chứ sao !

Lữ Bố : Có thương yêu gì mà khen, dễ thương hay dễ ghét!

Điêu Thuyền : Thôi mà vuốt giận đi mà há ,

nè nắm tay tui đi rồi dẫn tui qua hé !

Lữ Bố : Ta hỏng có giỡn với nàng nhe !

Vầy cho chắc ăn ! Coi chừng đó !

Điêu Thuyền : Úi Trời ơi, coi chừng nhe !

tui hỏng có biết lội đâu nhe !

Lữ Bố : Điêu thuyền !

Điêu Thuyền : Dạ !

Lữ Bố : Bậy chạ, bậy chạ, bậy, bậy bậy bậy chạ.

Điêu Thuyền : Vuốt giận đi mà , Lữ phụng Tiên.

Lữ Bố : Ta muốn làm lại ỷ luôn cho rồi !

Điêu Thuyền : Thôi mà vuốt giận đi há ! vuốt giận đi há, vuốt giận đi mà.

Lữ Bố : Nhìn cái mặt là chịu hỏng nổi rồi.

Điêu Thuyền : Đừng giận nữa há !

Lữ Bố : Đi về ( hả ) về với cái thằng cha bụng bự đi !

Điêu Thuyền : Sao vậy?

Lữ Bố : Ở đây làm cái gì, ta đuổi nàng về đó !

về với thằng cha bụng bự đi !

Điêu Thuyền : Sao kì cục vậy. Trời ơi khi không cái đuổi người ta đi,

kêu người ta lại , Điêu Thuyền Điêu Thuyền, Điêu Thuyền.

Lữ Bố : Hồi nãy ta thương ta nhớ ta kêu nàng,

bây giờ ta hết thương hết nhớ rồi ta đuổi nàng về đó.

Điêu Thuyền : Nè ( hả ) đuổi tui phải hong?

Lữ Bố : Phải !

Điêu Thuyền : Đuổi tui thì tui về với cái thằng cha bụng bự đó à nhe !

Lữ Bố : Trời ơi là trời ! lúc này mà còn bụng bự với bụng nhỏ nữa!

Chọc giận ta hả, đi đi về đi, đừng có ở đây làm gì nữa !

Điêu Thuyền : Đuổi thiệt hả ?

( ta đuổi đó )

tui về hỏng cản hả ?

( hỏng cản )

được rồi tui về nè

Lữ Bố : về đi , đứng đó nói hoài , ai đời người đẹp trai như vầy không thương ,

đi thương cái thằng cha mặt móc râu rià cái bụng như con ểnh ương.

Trời đất ơi , mổi lần nói chuyện yêu đương rồi sao?

thấy cái bụng bự .... ! Ta nói với nàng đó, ta mà... ta...

Điêu Thuyền, Thuyền ơi chết rồi ,

Thuyền ơi ta giởn với nàng chút xíu mà.

Điêu Thuyền : Tui ở đây nè , khi không cái đuổi người ta đi,

kêu người ta lại , Điêu Thuyền Điêu Thuyền, Điêu Thuyền.

Lữ Bố : À, tại hồi nãy ta quay qua ta nhìn xem coi nàng đi xa chưa chứ bộ

chứ ai yêu thương gì mà kêu Điêu Thuyền Điêu Thuyền, Điêu Thuyền.

Nói về sao hỏng về, còn ở lại đây làm cái gì?

PHẢNH PHÁ

Xin quân tử bớt cơn nóng tánh

Để cho em đây, em đây tỏ nguồn cơn

Có phải đâu em đây, em đây là kẻ phụ phàng

Lời giao ước lòng này ghi tạc

Lữ Bố : Điêu Thuyền.

( dạ)

NHẠC HỒ QUÃNG

Lữ Bố : Ngày xưa ta mơ ước cùng ai nên duyên tình

Câu ân ái hoà đôi ta nguyền kết se đến khi bạc đầu

Phụ thân hứa cho đó cùng đây nên duyên tình

Sao ai nở đành tâm phụ rảy câu duyên a tình

Điêu Thuyền : Vâng lời trên cha đã hứa làm con dám đâu sai lời

Tim lòng đã nguyền trao cho chàng Phụng Tiên

Em thầm mơ xây hạnh phúc triền miên đắp xây ân tình

Sao lại nỡ cùng em lời đắng cay a a

Lữ Bố : Nhưng vì sao sắc hương nàng đành lòng đem dâng

Phủi đi thề ước ngày nào, làm ta phải tâm tư u sầu

Vì sao vì sao khá mau phân bày

Điêu Thuyền : Xin tình lang bớt cơn lôi đình dằn lòng nghe em bày phân

Phải đâu vì tước vì quyền mà hôn ước em đây lỗi nguyền

Lòng em lòng em quyết tâm bên chàng

Lữ Bố : Nguồn cơn trắng đen ra sao nàng mau khá phân bày

เพิ่มเติมจาก TraiTimBeNho

ดูทั้งหมดlogo

อาจถูกใจคุณ