Sau ngày anh đi, là cả thế giới 
Tựa như màn đêm chờ mong ánh mặt trời 
Em tự giam mình nơi đây 
Nơi giao mùa giữa hư vô cho em bình yên 
Thân em tựa bướm trắng chẳng thể bay 
Khép mình buông lời chia tay cánh hoa hồng 
Chưa từng nghĩ về tương lai 
Vì ngỡ anh mãi là người em yêu một đời 
Những thước phim, cùng bao cuốn sách quá lãng mạn 
Nhân vật ôm chặt nhau, rồi xa cách đôi đường 
Tất cả kỷ niệm chồng xen lên nhau khiến quá khứ vỡ tan 
Em yêu người từng chút khoảnh khắc đều nguyện mong không buông đôi tay anh 
Từng lời hẹn thề, từng vần thơ bao đêm chờ mong 
Tất cả bởi vì tháng năm hao mòn 
”Yêu” vô tình cũng tan biến 
Em mơ hồ, ngẩn ngơ, miên man tựa bị ai đem cướp đi dưỡng khí 
Vì chẳng còn người thì tựa như tim em đóng băng 
Em vô vọng đợi phút giây được gặp lại anh. 
Sau ngày anh đi, là cả thế giới 
Tựa như màn đêm chờ mong ánh mặt trời 
Em tự giam mình nơi đây 
Nơi giao mùa giữa hư vô cho em bình yên 
Thân em tựa bướm trắng chẳng thể bay 
Khép mình buông lời chia tay cánh hoa hồng 
Chưa từng nghĩ về tương lai 
Vì ngỡ anh mãi là người em yêu một đời 
Những thước phim, cùng bao cuốn sách quá lãng mạn 
Nhân vật ôm chặt nhau, rồi xa cách đôi đường 
Tất cả kỷ niệm chồng xen lên nhau khiến quá khứ vỡ tan 
Em yêu người từng chút khoảnh khắc đều nguyện mong không buông đôi tay anh 
Từng lời hẹn thề, từng vần thơ bao đêm chờ mong 
Tất cả bởi vì tháng năm hao mòn 
”Yêu” vô tình cũng tan biến 
Em mơ hồ, ngẩn ngơ, miên man tựa bị ai đem cướp đi dưỡng khí 
Vì chẳng còn người thì tựa như tim em đóng băng 
Em vô vọng đợi phút giây được gặp lại anh. 
Em yêu người từng chút khoảnh khắc đều nguyện mong không buông đôi tay anh 
Từng lời hẹn thề, từng vần thơ bao đêm chờ mong 
Tất cả bởi vì tháng năm hao mòn 
”Yêu” vô tình cũng tan biến 
Em mơ hồ, ngẩn ngơ, miên man tựa bị ai đem cướp đi dưỡng khí 
Vì chẳng còn người thì tựa như tim em đóng băng 
Em vô vọng đợi phút giây được gặp lại anh.