Qua bến nước xưa l á hoa về chiều
Lạnh l ù ng mềm đưa trong nắng lưa thưa
Khi đến cuối thôn chân bước không hồn
Nhớ sao l à nhớ đến người ng à y thơ
Anh nhớ trước đây d á ng em gầy gầy
Dịu d à ng nh ì n anh đôi mắt long lanh
Anh nhớ bước em khi nắng vương thềm
M á em mầu ng à t ó c thề nhẹ vương
Nay anh về qua sân nắng
Chạnh nhớ câu thề tim t á i t ê
Chẳng biết bây giờ người
Em g á i duy ê n gh é về đâu
Nay anh về nương dâu ú a
Giọng h á t câu h ò thôi hết đưa
H ì nh b ó ng y ê u kiều kề
Hoa t í m biết đâu m à t ì m
Anh nhớ x ó t xa dưới tre l à ng à
Gợn buồn nh ì n anh em n ó i Mến anh
Mây lướt thướt trôi khi nắng vương đồi
Nhớ em dịu hiền nắng chiều ngừng trôi
Nay anh về qua sân nắng
Chạnh nhớ câu thề tim t á i t ê
Chẳng biết bây giờ người
Em g á i duy ê n gh é về đâu
Nay anh về nương dâu ú a
Giọng h á t câu h ò thôi hết đưa
H ì nh b ó ng y ê u kiều kề
Hoa t í m biết đâu m à t ì m
Anh nhớ x ó t xa dưới tre l à ng à
Gợn buồn nh ì n anh em n ó i Mến anh
Mây lướt thướt trôi khi nắng vương đồi
Nhớ em dịu hiền nắng chiều ngừng trôi
Nhớ em dịu hiền nắng chiều ngừng trôi