menu-iconlogo
logo

Tân Cổ Phận Mồ Côi dây kép

logo
avatar
Hồ Minh Đươnglogo
Thanh-Loan💞𝐃𝐚𝐧𝐡𝐂𝐚💞logo
Uygulamada Söyle
Şarkı Sözleri
Phận Mồ Côi (Vọng Cổ)

Tác Giả: Lý Bông Dừa

NÓI LỐI

Hò ơi! Đêm đêm con ngước lên trời.

Hỏi xem ca mẹ con giờ ở đâu.

Có cha có mẹ thì hơn.

Không cha không mẹ như đờn đứt dây.

Đàn đứt dây còn xoay còn nối.

Không cha không mẹ... Hò ơi...!

Không cha không mẹ, con thời mồ côi.

VỌNG CỔ (CÂU 1)

Cha ơi! Mẹ ơi! Con là ai giữa chợ đời đơn lẻ.

Khát nước đói cơm mượn lòng nhân san sẻ, một kiếp bơ vơ cô độc... thâm... tình.

Manh áo hàn vi không che đủ thân mình.

Lạc lõng bước chân cuộc hành trình bạc phước,

con cũng ra đời sao chẳng được gọi mẹ cha.

Giấc ngủ trưa hè thèm tiếng mẹ ngân nga,

đêm buốt giá mơ vòng tay cha ấm lạnh.

Con tội gì phải chịu cảnh mồ côi,

Hạnh phúc xa xôi thả trôi cùng nước mắt.

LÝ TRĂNG SOI

Con cầu xin, cô bác thương tình.

Cơm thừa canh dư giúp con đỡ dạ,

đi tìm mẹ cha, cách xa muôn trùng.

Như phù vân, ngược xuôi theo gió không chốn dừng chân.

Mẹ nơi đâu? Cha ở nơi đâu?

Nghe thấu lời con nghẹn ngào đau?

VỌNG CỔ (CÂU 2)

Con đói mẹ ơi đêm mưa về con lạnh lắm,

chát đắng bờ môi con sốt thấm xương gầy.

Như cánh chim non ngơ ngác lạc bầy.

Lem luốc đôi chân con này đây mai đó,

tìm kiếm thâm tình dù chỉ có trong mơ.

Chiếu đất màn trời đã nuôi nấng tuổi thơ,

hai tiếng Mẹ Cha đến bao giờ con được gọi.

Nước chảy về nguồn, lá rơi về cội,

sao đường đời nẻo tối chỉ mình con.

NÓI LỐI

Ầu... ơ... Ví dầu cầu ván đóng đinh.

Cầu tre lắc lẻo gập gềnh khó đi.

Khó đi mẹ dắt con đi.

Con đi trường học mẹ đi trường đời.

VỌNG CỔ (CÂU 5)

Văng vẳng đâu đây tiếng ru hời của mẹ.

Cánh võng đưa êm lời ngọt ngào khe khẽ dìu giấc ngủ con say cha nhẹ bước... chân... trần.

Bên mẹ, bên cha, con đẹp giấc thiên thần.

Mỗi bữa cơm ngon mẹ ân cần chăm sóc,

những lúc đường đời con va vấp cha lo.

Mặc gió đông về con áo ấm cơm no,

hạnh phúc nào hơn khi có cha, có mẹ.

Đừng bỏ rơi con giữa dòng đời muôn lối rẽ,

đói, lạnh, bơ vơ ai san sẻ thâm tình.

PHI VÂN ĐIỆP KHÚC

Mơ chỉ là mơ thôi.

Con vẫn mang phận đời cút côi.

Lệ rơi ướt đôi vai gầy.

Con bao ngày dặm dài lây lất.

Mẹ cha giờ nơi đâu?

Sao bỏ con lạc loài khổ đau.

VỌNG CỔ (CÂU 6)

(Về vọng cổ - Xề 24 - Câu 6)

Mượn giấc chiêm bao con đi tìm nguồn cội,

để bước lang thang con có lối quay về.

Bài ca buồn con hát để con nghe,

trong tiềm thức luôn gọi thầm Cha Mẹ.

Ở đâu cuối đất cùng trời?

Mẹ Cha có hiểu phận đời mồ côi./.

Hồ Minh Đương, Tân Cổ Phận Mồ Côi dây kép - Sözleri ve Coverları