< NỮ > Phu quân ơi,
thiếp thôi thúc ba quân cất bước,
Hay thiếp ra lệnh cho chính mình
mau bay đến với chàng?...
Thềm đá,
Thềm đá sao mà giá lạnh!...
Gốc thông sao mà cô đơn!...
Có lúc nào bằng lúc này,
Tay chân thiếp
lại bối rối rụng rời,
Chàng ơi,
Xin chàng hãy lau đi cho thiếp
những giọt nước mắt
đau thương yếu… đuối…
< NỮ > Có lúc nào bằng lúc này!
Ruột gan thiếp bừng bừng lửa đốt.
Xin chàng hãy tiếp thêm sức mạnh,
Để cánh tay này
nắm chặt chuôi gươm!
Vị quốc vong thân!
Vị quốc vong thân!
Hỡi đồng bào trăm họ
Giặc Đông Hán
đang xéo giày đất nước
Nhục nào hơn
nhục nô lệ ngoại bang
Thà chết mà đứng thẳng
Không cam chịu sống quỳ
Đất nước Nam cẩm tú
Người dân Nam anh hùng
Trước đền thờ tổ quốc
Thề, hy sinh
giết giặc cứu non sông…
< NỮ > Lê Chân!
Tìm giúp ta một thước khăn tang
Ta muốn tế sống Thi tướng quân
trước khi khởi tấn công…
< NỮ > Hỡi Phu tướng...
Cách tường thành
phu tướng không thể nào thấy được.
Nhưng tâm linh chàng
ắt sẽ cảm thông.
Nay thiếp vọng bàn thờ
trước cửa Liên lâu thành,
Hương khói nhạt
xin chàng chứng giám.
< NỮ > Nhớ năm xưa
chúng ta cùng nhau hiệp cẩn,
Đã lạy nhau ba lạy
để vầy cuộc trăm năm.
Thời gian qua
thiếp chưa từng lỗi đạo vợ hiền,
Còn chàng cũng
vẹn nghĩa tình phu tướng.
Chàng với thiếp
cùng chung chí hướng,
vai kề vai nặng gánh non sông.
< NỮ > Nhưng hỡi ơi
chí tang bồng nay chưa kịp thỏa.
Mà đường âm dương cách trở
lành lạnh áng...
Mây...
Sầu…
< NỮ > Thiếp xin được quấn vành
khăn tang trắng lên đầu.
Lạy thứ nhất, thiếp xin tạ tội
vì không đủ tài
để cứu nổi phu quân.
Lạy thứ hai,
thiếp mong được thứ tha
Vì đã đau lòng tế sống
người bạn trăm năm chăn gối.
Ôi trời Liên Lâu
chưa tan hồi trống trận,
Mà đất Mê Linh
hoa lá vội thương sầu.
< NỮ > Thi tướng quân …
Thi tướng quân….
< NAM > Phu nhân…
< NAM > Phu nhân ơi
khăn trắng đêm nay
sẽ làm trắng khăn tâm sự.
Thì ba lạy tạ từ của phu nhân
cũng đã trọn tình vẹn nghĩa….
Đứng trên giàn hỏa
ta nguyện làm mồi cho lửa đỏ
để bao chiến sĩ hiên ngang
không chậm bước...
Oai...
Hùng…
< NAM > Lần gặp gỡ hôm nay
là lần gặp gỡ sau cùng.
Ta cảm ơn tất cả đã đình binh
để bảo toàn mạng sống cho ta,
Dù chỉ là trong giây phút ngắn ngủi.
Nhưng nàng hãy ra lệnh
cho nghĩa quân anh dũng
Hãy nổi trống đồng đi,
Hãy nổi trống tấn công đi.
Tấn công trong
tiếng cười ngạo nghễ
Để đưa tiễn hồn ta
tiêu diêu theo
tiếng trống oai hùng.
< NÓI DẶM >
< NAM > Kìa phu nhân…
Tại sao phu nhân còn do dự
Ạ ạ… Hay phu nhân đã quên
những lời trong đêm giã biệt chớ…
< NỮ > Gươm báo khắc sâu
lời nguyện ước...
Quên mình
rửa sạch mối thù chung.
< NAM > Hay lắm!...hahaha…
Quên mình rửa sạch mối thù chung.
Phu nhân ơi!
đó là lời của vợ chồng ta thường nói,
Vậy thì nàng còn chần chờ gì nữa.
Chần chờ chi
mà không nêu tấm gương sáng đó,
để cho ngàn sau hậu thế soi cùng.
Sống thác là chuyện đi về,
hợp tan là trò dâu bể!
Tất cả là đều không đáng kể!
Mà chuyện đáng lo là
Sự trường tồn
của dòng dõi Hùng Vương.
< NỮ > Phu quân…
Xin chàng…hiểu nỗi lòng của thiếp…
Hỡi ba quân tướng sĩ…
Ta, đã làm tròn đạo nghĩa vợ chồng.
Giờ, ta ra lệnh tấn công!
Dầu phải hy sinh phu tướng!
Khởi tấn công!.