Nhớ năm xưa ở đây
Ta hứa yêu nồng say
Ở bến đò hát câu hò
Còn em bấm dây đàn
Hứa bên nhau thật lâu
Sẽ có mâm cao trầu
Chẳng mong cầu
Chẳng sang giàu
Miễn bên nhau
Ngần ấy năm trôi
Sao lòng anh thay đổi
Hay ta chẳng thể chung lối
Quên đi tình em
Người chẳng luyến lưu gì
Nơi đó phương xa
Mong người ta êm ấm
Em đem lòng tin nên lầm
Bao nhiêu nghĩa tình tàn phai
Cớ sao buông bàn tay
Rời xa nơi chốn đây
Giọt nước mắt tuôn tràn mi
Người chẳng lưu luyến chi
Thiết tha bao ngày qua
Giờ anh đem bao xót xa
Thầm nhớ thương anh đầy vơi
Người khuất xa nơi phương trời
Tiếng tơ duyên quạnh hiu
Một mình em vấn vương
Trách sao anh vô tình
Lòng cô liêu em trót thương
Cố nhân xưa còn đâu
Giờ đành mang bao nỗi đau
Lòng đắng mắt em lại cay
Vì nhớ anh nên âu sầu
Thôi thì mình xa
Gửi kỉ niệm nơi
Hàng cây xanh
Câu hò xưa thì
Cũng đã quên
Lòng người dần
Tàn phai nhanh
Có những nỗi buồn
Chẳng biết tâm sự ai nghe
Dòng lưu bút
Ngày nào còn đó
Vẫn còn in mãi bên ghe
Bức tranh màu sắc
Mà ta thường vẽ
Bỗng dưng nó lại không màu
Em hãy quên đi
Những ngày tháng
Đừng lưu giữ nó trong đầu
Nhớ ngày nào
Người con gái anh thương
Mà ta cất giữ
Hoa không tàn
Nếu em không hứa
Thì là hoa bất tử
Trách sao cơ hàn
Để kỉ niệm cuốn
Theo dòng sông
Để duyên lỡ làng
Một mình em ngóng
Trông vô vọng
Hứa yêu lâu dài
Nhưng nào ngờ
Đứt dây tơ hồng
Lòng quặn đau
Phút giây ban đầu
Cớ sao buông bàn tay
Rời xa nơi chốn đây
Giọt nước mắt tuôn tràn mi
Người chẳng lưu luyến chi
Thiết tha bao ngày qua
Giờ anh đem bao xót xa
Thầm nhớ thương anh đầy vơi
Người khuất xa
Nơi phương trời
Tiếng tơ duyên quạnh hiu
Một mình em vấn vương
Trách sao anh vô tình
Lòng cô liêu em trót thương
Cố nhân xưa còn đâu
Giờ đành mang bao nỗi đau
Lòng đắng mắt em lại cay
Vì nhớ anh nên âu sầu
Tấm thân em gầy hao
Vì đem lòng thương
Anh biết bao
Ngàn nhung nhớ
Tình anh trao
Ngày tháng sao
Quá ngọt ngào
Bóng anh đã dần xa
Tình ta giờ tan
Theo khói sương
Ngày anh đi
Lòng mang nhớ
Thương vô thường
Cớ sao buông bàn tay
Rời xa nơi chốn đây
Giọt nước mắt tuôn tràn mi
Người chẳng lưu luyến chi
Thiết tha bao ngày qua
Giờ anh đem bao xót xa
Thầm nhớ thương
Anh đầy vơi
Người khuất xa
Nơi phương trời
Tiếng tơ duyên quạnh hiu
Một mình em vấn vương
Trách sao anh vô tình
Lòng cô liêu em trót thương
Cố nhân xưa còn đâu
Giờ đành ôm bao nỗi đau
Lòng đắng mắt em lại cay
Vì nhớ anh nên âu sầu