Vậy em ơi vào cuối ngày
Mình có nhau không
Tìm em trong muôn kiếp người
Thì mất bao lâu
Nếu biết trước hôm nay
Sẽ như thế này
Có lẽ ta đã chậm vài giây
Ta đem hết tâm can
Vào trong kí ức mỏng manh
Và tự hỏi sao giây phút này
Lại đau đến vậy
Ghé ngang trán hôn em
Chào câu cáo từ
Chưa bao giờ từ ngữ
Lại nặng đến thế
Em nói chuyện mình đẹp tựa như
Cuốn sách nhiều chương
Và câu hỏi nằm ở cuối trang
Ở chương cuối cùng là
Vậy em ơi vào cuối ngày
Mình có nhau không
Tìm em trong muôn kiếp người
Thì mất bao lâu
Chờ đợi điều gì
Trong nắng tàn tuyết tan
Mưa ngâu nhẹ hôn lên
Gót người bước ngang
Vậy em ơi vào cuối ngày
Mình có nhau không
Vá vết thương sâu
Bằng sự nhất thời
Vá những tâm tư dần vơi
Em khuyên anh hãy cứ bước tiếp
Và đừng ngoái đầu
Nhưng em ơi có bao giờ
Anh đã cất bước đâu
Nếu muôn kiếp nhân sinh
Ngoài kia héo tàn
Anh hứa mình vẫn còn thời gian
Để chuộc lấy nhau từ sự
Mông lung của đôi số phận
Nên xin em nán lại một phút
Và đừng buông tay
Vậy em ơi vào cuối ngày
Mình có nhau không
Tìm em trong muôn kiếp người
Thì mất bao lâu
Chờ đợi điều gì
Trong nắng tàn tuyết tan
Mưa ngâu nhẹ hôn lên
Gót người bước ngang
Vậy em ơi vào cuối ngày
Mình có nhau không
Đường về muôn lối nhưng anh
Vẫn sẽ tìm về bên em
Mịt mù đêm tối nhưng anh
Vẫn chỉ nhìn thấy em
Đường về muôn lối nhưng anh
Vẫn sẽ tìm về bên em
Đến khi trần gian không còn
Nên chờ anh em nhé
Đường về muôn lối nhưng anh
Vẫn sẽ tìm về bên em
Mịt mù đêm tối nhưng anh
Vẫn chỉ nhìn thấy em
Đường về muôn lối nhưng anh
Vẫn sẽ tìm về bên em
Đến khi trần gian không còn
Vậy em ơi vào
Đường về muôn lối nhưng anh
Vẫn sẽ tìm về bên em
Đến khi trần gian không còn
Nên chờ anh em nhé
Vậy vào cuối ngày
Mình còn có nhau không
Vậy vào cuối ngày
Mình còn có nhau không
Vậy em ơi vào cuối ngày
Mình có nhau không
Tìm em trong muôn kiếp người
Thì mất bao lâu
Chờ đợi điều gì
Trong nắng tàn tuyết tan
Mưa ngâu nhẹ hôn lên
Gót người bước ngang
Vậy em ơi vào cuối ngày