Một chiều tháng năm
Cơn gió nào chợt ghé thăm
Dắt tay tôi đi tìm
Đôi mắt cay như đang chìm
Trong buồn vẩn vơ
Tôi muốn làm một giấc cơ
Để có thể gặp em
Trong cơn mơ nào
Nơi trái tim tôi thở phào
Vì ta lỡ chào nhau
Tôi ngu ngơ nào biết gì đâu
Sao em không thêu tên lên trên áo
Cho lòng tôi thôi không đau đáu
Mà em
Em thêu tia nắng trong chiều hoa bay
Lên tim tôi mà đâu thấy
Em bỏ quên hoàng hôn
Trong đôi mắt tôi này
Em thêu nhung nhớ cho kẻ lang thang
Tôi mơ về một âm vang
Tôi biết là hơi đâm bang
Nhưng cũng tại em
Em thêu ấm áp trong chiều mưa giông
Tôi lo việc mình chưa xong
Lại ôm chút xíu tương tư trong lòng
Em ơi tôi nhớ tôi chờ tôi mong
Tôi biết vậy là thôi xong
Tôi nói rằng là ôi không
Cô thợ may
Tôi thích cô
Tôi cứ nhớ chiều hôm đó
Có mấy cánh diều ôm gió
Quán cà phê bao nhiêu cơm tró
Vì chúng nó ôm nhau
Thì cũng có nôn nao
Chẳng biết khi nào mới tới phiên mình
Được yêu đương
Mặc kệ đời nhiễu nhương
Tôi bán trái tim bé xíu
Cứ gọi tôi là tiểu thương mình em
Em trên trời rơi xuống
Làm tim tôi không còn hơi buốt
Vì em
Em thêu tia nắng trong chiều hoa bay
Lên tim tôi mà đâu thấy
Em bỏ quên hoàng hôn
Trong đôi mắt tôi này
Em thêu nhung nhớ cho kẻ lang thang
Tôi mơ về một âm vang
Tôi biết hơi đâm bang
Nhưng cũng tại em
Em thêu ấm áp trong chiều mưa giông
Tôi lo việc mình chưa xong
Lại ôm chút xíu tương tư trong lòng
Em ơi tôi nhớ tôi chờ tôi mong
Tôi biết vậy là thôi xong
Tôi nói rằng là ôi không
Cô thợ may
Anh thích em