Khoảnh khắc khoảnh khắc
Khi em bước đi
Đến với người mà em chọn
Khóe mắt ai ướt mi
Mưa cũng đã cuốn trôi
Vị mặn thấm trên môi
Và nỗi đau đã thay thế
Tình yêu ngày nào bên tôi
Nên thôi
Quên hết nỗi buồn
Đôi chân mỏi mệt
Nhưng nước mắt vẫn cứ tuôn
Yêu là cạm bẫy
Hay dòng cảm xúc mù quáng
Là vũ khí giết chết tâm hồn
Mặc thể xác lang thang
Khi mà em bước ra đi
Cuộc sống anh như gục ngã
Mặc kệ thời gian ra sao
Vì anh biết rằng sự thật
Đã diễn ra quá nhanh
Khiến con tim đau vật vã
Anh đã sai
Hay anh không bằng người ta
Ở tất cả mọi mặt hả
Món quà cuối cùng
Anh sẽ trao như lời hứa
Một bài nhạc dành riêng cho em
Người con gái tên là Mưa
Nhưng cầu vồng sẽ không đến
Khi gió kéo mưa đi mất
Bỏ lại đây một kỉ niệm đẹp
Giờ chỉ còn tình yêu duy nhất
Ký ức sót lại
Trong tiềm thức là gì
Là ánh mắt nhìn anh cười
Rồi quay bước chân ra đi
Là cô bé ba năm trước
Thật ngây thơ không suy nghĩ
Là con đường ngay trước mắt
Nhờ ảo giác làm tri kỉ
Viết trên trang giấy
Rồi lại xóa trong từng câu
Khói trắng tạo vị đắng
Trên bờ môi vừa bắt đầu
Em ở đâu có nghe thấy
Giai điệu buồn đến từ máu
Hay em vờ như là không biết
Tình yêu rớt nơi vực sâu
Yêu bằng lời nói
Hay yêu bằng con tim
Chill bằng hơi khói
Hay feel từ con tim
Real từ từng chữ
Nhưng hy vọng như phù phiếm
Như khởi điểm của ảo giác
Như đoạn kết một bộ phim
Yêu bằng lời nói
Hay yêu bằng con tim
Chill bằng hơi khói
Hay feel từ con tim
Real từ từng chữ
Nhưng hy vọng như phù phiếm
Như khởi điểm của ảo giác
Như đoạn kết một bộ phim
Và rồi từ khoảnh khắc đó
Anh trở thành kẻ lang thang
Cũng đã quen
Đôi khi vẫn vơ vài dòng lang mang
Buổi hoàng hôn chạng vạng
Em kết tình ta sang trang
Để lại đây vài lời hứa
Cùng cả kí ức đang mang
Anh không phải kẻ tình si
Xếp cho em đàn hạt giấy
Anh thằng khờ nơi cuối phố
Bao mùa mưa tóc bạc đầy
Làm sao đây
Đã bao nhiêu lần tự hỏi như vậy
Ừ không may
Câu trả lời
Cho những khúc mắc hôm nay
Khoảnh khắc chẳng nhạt phai
Để nơi nội tâm dày vò
Ai trong gương
Bởi vì đâu
Cớ sao khuôn mặt gầy gò
Nếu là anh mang lỗi lầm
Xin cho thời gian đày đoạ
Nhưng lỡ là em người phụ tình
Chỉ xin kỉ niệm cháy tro
Băng ghế đôi nơi anh ngồi
Chờ bóng ai ngang qua
Nơi đây hát vài câu ca
Cho tim băng tan ra
Rồi nghị lực lẫn niềm tin
Cũng dần trôi đang xa
Nhưng nỗi đau từ bấy lâu
Thì vẫn đã và đang và
Yêu bằng lời nói
Hay yêu bằng con tim
Chill bằng hơi khói
Hay feel từ con tim
Real từ từng chữ
Nhưng hy vọng như phù phiếm
Như khởi điểm của ảo giác
Như đoạn kết một bộ phim
Yêu bằng lời nói
Hay yêu bằng con tim
Chill bằng hơi khói
Hay feel từ con tim
Real từ từng chữ
Nhưng hy vọng như phù phiếm
Như khởi điểm của ảo giác
Như đoạn kết một bộ phim
Bốn câu cuối cùng
Là món quà cuối cùng
Đã được hoàn thành
Và không còn là gì nữa
Một khởi điểm cũng đã tàn nhanh
Tình yêu trong quá khứ
Đó là điểm dừng đối với anh
Liệu mưa có còn ghé về
Để tiếp tục giết anh