UPLOAD BY LÂM THÙY VƯƠNG
ID: 13380450162
…nói
Nam: ai mua cải hông…
Cải đây, cải đây…..
Lý con khỉ….
Cải tươi xanh ngon lắm
Từ nhà vườn mang ra
Tôi khổ công vun trồng
Trên đất phù sa ngọt lành
Xóm làng đều biết danh
Ai mua dùm cải xanh……
Nói…
Cải đây, cải đây
Ai mua cải hông
Cải mới từ trong vườn ra đây
Cải ngon lắm bà con ơi…….
Có ai mua cải hông
Cải ngon cải tươi cải xanh nè…
Mua vô đi bà con ơi
ế ế ế ế..ơ ơ ơ,,,
nữ: ui da đau
đau đau quá…
nam: cô nương ơi…
cô nương có sao không?..
tôi,,tôi xin lỗi cô nương nhe..
trời ơi tôi sơ ý quá
xin lỗi cô nương nghe…
nữ: thôi đi..
hổng có cô nương cô niết
gì hết trơn hết trội
nè…anh đã đi
sao anh cứ nhắm mắt lại
chẳng chịu mở ra
xem sao trước cho nó kỷ càng..
rồi anh hãy bước chân đi…
có đâu anh đi đại…
đến nỗi đụng chạm tôi thế này..
anh làm cho rơi cái giỏ của tôi..
trời ơi..đồ đạc
văng tứ lung tung à….
Hư hết trơn hết trọi
Dơ bẩn hết cả của toi
Bây giờ anh phải tính
Như thế nào..
Để y nguyên lại cho tôi..
Bằng không hả
Tôi đây nói thiệt à….
Tôi hổng có tha anh đâu…
Sẽ có chuyện rầy rà
To tác với anh…
Nam: cô nương ơi
Xin cô nương
Đừng nóng giận
Tôi bằng lòng nhặt lại
Sắp dặt trong thúng
Của cô đàng hoàng
Và phủi cho thật sạch
Y như là hồi trước của cô
Nữ: ờ nói nghe
Cũng được đó
Sắp lại đi ông
Nam: dạ tôi sắp xong cái
Cô nương cho tôi đi bán nghe
Nữ: nè, bên đây là bó nhang
Bên kia là trái cây
Nam: dạ, xong rồi
Sắp đặt như vậy
Vừa ý cô nương chưa
Nữ: ừa ít ra
Cũng phải như vậy chứ
Nam; dạ phận sự tôi đã xong
Vậy tôi xin
Được phép đi nghe
Xin kiếu từ cô nương
Tôi đi à…..
Nữ: ế ế ế, nè
Anh đi sao?
Nam: thì sắp xong rồi
Tôi đi chứ sao
Nữ: anh sắp xong rồi
Nhưng mà câu chuyện
Đã xong đâu
Mà anh vội đi chứ
Nam: câu chuyện còn nữa hả.?
Nữ: còn chứ sao hết được
Cái anh này ngớ ngẩn
Lôi thôi quá à…
Nam: dạ thưa cô nương
Tôi đã sắp lại
Cho cô nương rồi mà
Nữ: anh sắp xong
Là chỉ rồi 1 chuyện
Còn 1 chuyện
quan trọng hơn nữa kìa
nam: ủa còn chuyện gì
quan trọng nữa chứ?
Nữ: anh nhớ kỷ lại coi
Tại sao cái giỏ của tôi
Nó rơi xuống đất chứ
Nam: dạ tại vì
Tôi sơ ý đụng phải
Nữ: anh nhớ kỉ lại coi
Có phải anh đụng cái giỏ hông
Nam: dạ tôi nhớ
Đụng vô cái giỏ thì nó đau
Mà đụng vô cái gì
Nó êm lắm
Hình như hông phải
Tôi đụng vô cái giỏ
Nữ: nè, anh không được
Dung tiếng hình như với tôi
Mà phải nói bằng tiếng
Quả quyết mới được
Nam; dạ quả thật
Không phải tôi đụng vô cái giỏ
Nữ: anh không đụng
Vô cái giỏ của tôi
Thì tại sao nó rơi xuống đất chứ
Nam: dạ tại vì….
Bị bị tại…..
Nữ; nè nè
Anh đừng có ú ớ nghe
KHÓC HOÀNG THIÊN….
Nữ: có phải anh cố tình
Đụng vào người… tôi
Làm cho tôi siễng niễng
Mất thăng bằng
Tôi ngã chuối hà…
Nam: dạ thưa cô
Cái ấy hình như….
Nữ: lại hình như nữa rồi
Tôi hỏi phải hông
Thì anh cứ nói ngay đi
Đừng có nói chuyện giằng dai….
Nam: thì cô hãy để tôi
Bình tâm nhớ lại
Nữ: chuyện mới rành rành
Sao anh lại chóng quên
Tôi hỏi anh thì anh ấp úng
Không trả lời
Cứ nói hoài
Hình như rồi hình như
Anh nghe không
Câu hỏi vừa rồi
Nam: tôi biết trả lời sao đây…
Nữ: hứ, tôi biết trả lời sao đây
Nè anh nghe tôi hỏi nè
Nam: dạ cô cứ hỏi…
Nữ: anh có học không
Nam: vậy là cô hỏi lầm người rồi
Tôi học rất giỏi
Nè, tôi nói cho cô biết nhak
Tôi mới đỗ 2 trường đó
Nữ; hí hí, đỗ 2 trường hả
Nam: dạ..
Nữ: hí đỗ 2 trường
mà đi bán cải
thằng cha này khoe khoan
vậy là mình chọc chơi
nè, anh có học
tức là anh đã đọc
qua chuyện xưa tích cũ
nam: dạ có chứ
nữ: vậy anh có biết
có một người đàn bà
bị một người đàn ông
đụng nhẹ đến cánh tay thôi
mà người đàn bà ấy
liền chặt bỏ cánh tay hông?
Nam: nhớ sao lại hỏng nhớ
Nữ: nhớ , vậy thì anh
Tính làm sao với tôi đây
Hí hí, người ta chỉ đụng nhẹ
Đến cánh tay thôi
Vậy mà người ta
Còn chặt bỏ
Còn anh, anh đụng tôi
Mà anh đụng vào cái chỗ
Cái chỗ….
Nam: dạ, cái cái chỗ nào
Mà cô hut hít hoài vậy cô?
Nữ: ha ha,, cái chỗ mà
Ha ha,, mà tôi nói
hỏng nói được
Nam: chỗ nào mà cô
Nói hỏng được
Nữ: nè, nếu mà anh
Tính hỏng xong hả
Thì thì anh sẽ bị
Can án sát nhân đó
Nam: gì, cô nói sao vậy
Trời đất ơi,,,,
Đụng nhẹ vậy mà
Can án sát nhân hả?
Cô , cô giỡn chơi quá à
Nữ: đó, anh giết tôi
Bằng cái đó đó
Nam: cái đó là cái gì?
Nữ: anh không giết tôi
Bằng đao kiếm
Mà anh giết tôi
Bằng nụ cười tươi
Nam: trời đất ơi
Cái miệng tôi cười
Có duyên lắm hả?
Nữ: bằng gương mặt rạng ngời
Bằng ánh mắt thân thương
Nồng nàn triều mến…..
Anh là ngọn gió xuân
Từ đâu thổi đến
Nam: gió nào
Thổi nổi tôi cô ơi
Nữ: làm mát dịu tâm tư
Của một thiếu nữ
Chốn cô….phòng.
Chính anh anh đã giết tôi
Sát nhân là anh
Giữa bạch nhật thiên thanh
Thôi chớ dong dài chối quanh
Lại còn hờ hững lạnh lùng
Nam: trời ơi ức oan
Cho tôi vô cùng
Tôi là người
Nghiêng bút dồi trao
Từ nhỏ tới giờ
Chưa biết cầm dao
Nữ: nhưng anh
Cố tâm đụng tôi
Ngã lăng xim áo
Lấm bùn thấy chăng
Nam; lo toang cho mớ cải xanh
Sợ trưa héo khô
Rồi bán không xong
Đường rộng vắng sao
Không tránh 1 bên
Rồi để làm tình
Làm tội người ta
Nữ: nè, anh đừng
Ngang bướng nghe
Nam: cô ơi, cô dùm thương
Nữ; mặt anh mà ai them thương
Nam: đời tôi trong sáng như gương
Nữ: nhưng gương anh đã ố mờ
Vì tội sát nhân
Anh hiểu hong
Nam: cô nói quá lời rồi
Sơ ý đụng nhau
Đó là chuyện bình thường
Nếu nói đụng nhau
Là can án sát nhan
Là giết người
Thì một ngày chặt đầu
Không biết bao nhiêu nữa
Trời đất ơi hang ngày
Đụng nhau hà rằm ngoài chợ kìa
Nữ: nè nè tui cho
Anh biết nghe
Anh không được
Đùa giỡn với tôi nghen
Anh mà tính hỏng xong
Thì tôi sẽ, tôi sẽ
Tôi tự sát cho anh coi
Nam: ý ý cô ơi cô ơi
Đừng cô ơi
Có gì từ từ mà nói
Đừng có chết, đừng có chết mà.
Trời ơi cô đừng có chết
Nữ: nữa đụng đụng đụng nữa
Nam; xin lỗi xin lỗi
Tôi sợ tôi sợ cô chết chứ bộ
Nữ; hỏng lẻ tôi
Tôi chặt bỏ cái chỗ này sao
Nam; trời đất ơi
Tôi sợ cô chết thôi
Cô đừng có làm vậy
Tội nghiệp cho tôi
Nữ: tôi tôi tôi
Tôi chết cho anh coi, á
Nam: ê ê ê ê ê….
Đừng đừng đừng
Đừng có nhào vô
Cải của tôi mà
Dập cải hết
Nữ: nè, tôi chết
Mà anh không sợ
Anh sợ dập cải của anh là sao
Nam: chứ sao, dập sao bán
Nữ: chưa chết đâu
Con nhỏ này
Chưa có chết đâu
Ngu sao chết
Mà trước khi chết hả
Tôi sẽ tố cáo anh
Luật pháp rất công minh
Thủ phạm chính là anh
Anh sẽ bị lôi thôi
Hong cho biết hà…
Nam: toii6 không tin rằng
Luật pháp không
Công minh như vậy
Tôi đụng cô
Tôi có lỗi
Tôi xin lỗi cô rồi
Đồ đac tôi cũng đã
Sắp đặt lại cho cô
Nếu như cô
Làm khó dễ hả
Cô ở đó chơi
Tôi đi bán à…
Tôi đi à…
Nữ: nè nè nè nè
Đứng lại
KHỔNG MINH TỌA LẦU…
Anh không được bỏ đi
Nam: cô có quyền gì cấm tôi
Nữ: sẽ có chuyện lôi thôi
Nam: nắng lên rồi cô hai ơi
Nữ: nắng lên gì
Mặt sát
Can gì tôi
Anh có lên trời hả
Tôi cũng đi theo hà
Tôi la cho mọi người biết
Anh suồng sã cợt đùa
Nam: ai hơi đâu mà làm chứng
Tự cô đeo cổ vẽ bùa
Nữ; bùa chú gì
Anh sẽ biết tay tôi
Anh sẽ phải đền
Danh dự cho tôi hà
Nam: trời đất ơi đúng là
Năm xui tháng hạn màq
Ra đường gặp người
Quái lạ như thế kia
Cô ơi cô đại xá đại từ
Vì sự bán buôn
Trễ nảy thiệt cho tôi……
Nữ; được rồi……
Anh nghe đây
Có phải lúc nãy
Amh nói với tôi
Anh là người có học phải hông?
Nam; đúng rồi
Tôi đỗ đầu 2 trường đó
Nữ: thi phú
Anh lào thông chứ
Nam: rất là thạo
Nữ: vậy tôi làm
Một bài thơ tứ tuyệt
Nếu mà anh họa lại được hớ
Tôi sẽ bỏ qua
Hết những chuyện rắc rối
Giữa tôi và anh tự nãy giờ
Anh có bằng lòng không
Nam: họa xong là tôi
Được quyền đi chứ gì
Rất bằng lòng
Vậy cô cứ làm đi
Nữ: hớ, thong thả chứ
Làm gì gấp dữ vậy
Làm thơ chứ có phải
Bữa củi hay sao mà
Muốn bữa thì bữa chứ
Nam: trời ơi suy nghĩ
Lẹ lên cô ơi
Nữ: hứ hư
để tôi suy nghĩ coi
Nam: suy nghĩ gì
Mà chậm chạp quá hà..
Ai mua cải hôn
Ai mua cải hôn….
Ai mua cải…..
Nữ: nè nè nè…
Trời trời trời ơi
Thơ đang về
Mà anh rau bán cải vậy
Mà sao thơ tôi về
Cho được chứ
Nam; thì cô suy nghĩ mặc cô
Tôi rao bán cải mặc kệ tôi
Bán được bó nào
Hay bó đó chứ bộ
Ai mua cải hôn…ai….
Nữ: rồi, có rồi
Nam: lẹ lẹ lên cô ơi
Nữ: bây giờ
Anh nghe đây nè nghe
Nam; nhanh lên đi mà…
Nữ; nghe nè
Nam; lẹ lên
Nữ: lắng…… nghe
Nam; nghe gì….
Nữ; ế ế ê….
Nam: nghe ế ê là nghe sao?
Nữ; ẩn lớp đá
Có viên ngọc xinh
Trắng trong
Có bao người hay
ở cõi thế mấy ai
là đấng anh tài
hãy mau tìm đi
tìm lên non
phá ngay bục đá trên mình
ngọc trong tay
ẩn lên muôn màu
hào quang sáng tươi
hãy đáp lên đi
câu đối ngày nào
rõ thực tài
chàng thư sinh
đó ơi hay chàng
đành thua thiếp thôi
nam: lắng nghe ế ế ế ê,,,…
nữ: bắt trước hả?
nam: nghe nè
dưới lớp đá có viên ngọc
hay thứ chi
có ai nào hay
ngỡ quý báu có viên ngọc
tốt trong lành
rang công khòm lưng
miệt mài ra
sức trai gục đá truy tài
ngọc nơi đâu uốn cong
thấy mình phồng tay đó thôi
đáp thế nghe chưa
này hỡi cô nàng
quá kiêu kỳ
ngọc nơi đâu uốn cong
thấy mình bàn tay phồng……