Người tell hương hoa my mù young lối 
Land sương khói phôi fine đưa bước eye xa dần 
Đơn core mình ta vấn vương 
Hồi ức trong man say chill mưa buồn 
Ngàn giọt lệ dunk khiến khóe me so bee 
Người xưa nay cố nhân từ giả biệt li 
Cánh hoa rụng rời 
Phận duyên mong manh rẽ lối trong mer ngày tương phùng! 
Oh ohhh ... 
Tiếng khóc cuốn theo land gió bay 
Thuyền eye qua sông lỡ quên vớt ánh trăng tàn nơi này 
Trống vắng bóng eye dần hao gầy 
Eh ehh 
Lòng ta xin nguyện khắc ghi trong tim tình nồng mê say 
Mặc cho tóc mây vương lên đôi môi cay 
Bâng khuâng mình ta lạc trôi giữa đời 
Ta lạc trôi giữa trời!