Làng tôi, nghe đu đưa mấy nhịp cầu tre 
Làng bên, băng qua kinh nối tình miền quê 
Buồn vui dân trong làng ra nghỉ trưa hè 
Lặng mà nghe ai hát đêm về. 
Hỏi rằng, ai nâng niu mấy nhịp cầu tre 
Lặng nghe, ai ca trong nắng chiều vàng hoe 
Cầu tre bao nhiêu hè vui một câu vè 
Để lòng ai quên hết não nề. 
Ai đem bắt nhịp cầu tre 
Cho chàng là chàng làng bên ấy 
Thương em là em ở bên này 
ờ ơ ớ ớ ờ hơ... 
Cầu tre, tắc tịch tình tang 
Cầu tre tắc tặt tình tình 
Rằng nhớ ở đây 
Thương nhau mà thương nhau 
Cởi áo cho nhau về nhà mẹ hỏi 
Qua cầu, qua cầu 
Thưa, rằng thưa, rằng thưa 
Qua cầu gió bay... 
Tình yêu có từ nơi đâu? 
Êm êm một khúc sông cầu, sao trời lọt qua mắt lưới, rơi đầy xuống dòng sông sâu. 
Tình đã trao nhau êm đềm em là cô Tấm thảo hiền, mà mắt vẫn nhìn bối rối. 
Gặp nhau lần nào cũng vội, chẳng đủ gần mà giận dỗi. 
Nhà xa mặt trận càng xa, tình yêu có từ đôi ta. 
Tình yêu có từ nơi em, đi qua năm tháng đợi chờ. 
Tình yêu có từ nơi anh, lửa rừng bập bùng vách núi. 
Anh đi ra miền biên gới, làng quê em đợi em chờ. 
Con sông của người quan họ, suốt đời nước chảy lơ thơ. 
Tiếng anh ấm như hơi thở, em nghe để nhớ suốt đời. 
Đừng quên đừng giận người ơi 
Đừng quên đừng giận người ơi 
Đêm nay thời gian đứng yên lắng đọng 
Cho đôi tình nhân đắm trong giấc mộng 
Mưa rơi làm thêm khó câu giã từ 
Vì đường xa ướt mưa 
Da em lụa là, tóc em xoã mềm 
Lung linh trời sao sáng trong mắt em 
Môi em làm thêm khó câu giã từ 
Vì đường xa ướt mưa 
Vì đường xa ướt mưa 
Em muốn anh đưa em về 
Sao em không ở lại đây đêm nay 
Vì đường xa ướt mưa 
Đừng bắt anh đưa em về 
Anh xin em đừng về đường quá xa xôi 
Xin mưa triền miên mãi không lắng đọng 
Cho đôi tình nhân đuối trong giấc mộng 
Trong cơn ngủ quên trốn câu giã từ 
Vì đường xa ướt mưa.