LƯU THUỶ HÀNH VÂN
Nam: Mây nước quyện trời xanh
mây nước xanh
Kìa thênh thang biển trời
Dô khoan tay lưới nhanh tay
hò dô khoan
Lòng ta vui
như cá no khoang thuyền
Lòng ta vui
như cá no khoang thuyền
Nữ: (Ngâm tao đàn)
Biển êm rồi anh lại ra khơi
Có nhớ về em trưa ngồi vá lưới
VỌNG CỔ CÂU 1
Nam: Rồi khi ánh chiều buông
mặt trời rơi xuống núi
Đôi mắt anh trông
về nơi bến lưới
Biển mênh mông vời vợi….
bao….
tình.
Biển ru ta – ta hát ru mình.
Nữ: Gió ngàn khơi
về hôn lên mái tóc,
em nghe mặn mòi
cái nghĩa quê hương.
Nam: Đêm trăng này
anh vui giữa trùng dương,
Nữ: em ngắm trăng thanh
thêm thương biển quê mình
Nam: Anh nhớ về
nơi bến lưới bình yên,
trăng nước giao duyên
triền miên con sóng vỗ…
CÂU 2
Nam: Mây nước bao la
hay lòng quê ta
mênh mông sáng chói,
sóng đạp trùng dương
ôm lấy biển trời.
Nữ: Khúc tình ca
biển hát thay lời
Bình minh lên
thuyền về bến cá,
thương quá quê mình
Rạch Giá – Kiên Giang
Nam: Niềm vui
như cá ngập đầy khoang,
Rạch Giá em ơi,
tiếng đàn xưa
ru hồn ta muôn thuở.
Cống xê xang
xua tan đói khổ,
no ấm về
con sóng vỗ cung vui…
VỌNG CỔ CÂU 5
Nữ: Hò…. ơ….
Trăng lên rồi
trăng soi đỉnh núi
Biển dạt dào biển nối tình ta
Đất liền gần với đảo xa,
như sông liền bến…. ơ…. ơ
Ơ…. như sông liền bến
như lòng ta….
bên….
mình.
Ta yêu nhau
càng yêu biển của mình.
Nam: Gió lên rồi
gió đưa mành lưới
Sao nó mặn mà
ngỡ mái tóc người thương
Đêm dạt dào
là đêm biển quê hương
Nữ: Em lại tìm anh,
đèn trôi trên sóng nước
Lưới nặng oằn tay
lòng ai xao xuyến
Hạnh phúc về theo
mỗi chuyến cá đầy
CÂU 6
Biển êm rồi
anh lại ra khơi
Thương lắm anh ơi
biển trời ta đó
Nam: Đời ngư phủ
vui cùng sóng gió
Tôm cá về
khi gió trở mùa vui
Giặc tan rồi
biển trời ta đẹp lắm em ơi
Biển mặn mồ hôi
bao đời đổ xuống
Ta quý ta thương
hương biển mặn nồng.
Nữ: Anh lại về
nơi bến lưới bình yên
Trăng nước giao duyên
triền miên con sóng vỗ
Nam: Tổ quốc đẹp giàu
mênh mông biển cả
Thương quá quê mình
bến lưới Kiên Giang