Kìa,Thủy Tiên em.
Đừng,đừng gọi tên tôi
bằng âm thanh trìu mếnh đó nữa.
Ông là một tên tướng cướp giết người,
ông đã lừa dối tôi,dẫm bừa lên
tình yêu trong trắng của đời tôi.
Thủy Tiên,em nói gì mà anh không hiểu?
Đừng đóng kịch nữa.
Hãy giữ chiếc nhẫn hột
oàn mười một li đó...
Và nên nhớ rằng giữa tôi
và ông chữ yêu...thương,
được thay thế bằng hai tiếng hận thù.
Từ bây giờ về sau,đừng gặp gỡ trong đời.
Người đàn bà bị mất một tay,
đó chính là mẹ ruột của tôi.
Trời ơi,ông là con thú hay là con người?
Lấy bàn tay người nuôi dưỡng tình yêu.
Hãy về đi...!
Tiên ơi hãy bình tâm dằn cơn bất loạn,
anh vẫn là anh vẫn chân chất hiền lương.
Nghe lời ai em kết tội nặng nề,
thật là tội nghiệp cho anh.
Chuyện mẹ em bị người ta hãm hại,
anh sẻ tìm ra vạch mặt kẻ hung đồ.
Anh in em chớ quá lạnh lùng,
mà tội nghiệp cho anh.
Thôi thôi ông ơi!
Ông đừng cãi chối quanh co
cho tôi thêm rõ mặt
một con người gian ngoa
nguy hiểm vì khi đối mặt cùng ông
tôi đủ chân lý của một quan tòa
thẩm vấn tên tội phạm thì thôi...
Ông ơi chỉ tại tôi dại tôi ngu
nên bây giờ ân hận ai ui gập gỡ
nhau chi ai ui gặp gỡ làm gì tơ tình
đã lỡ duyên tơ ngỡ ngàng tôi
như một giấc chiêm bao
ai ơi non mòn biển cạn vì đâu lòng ta
mang nặng mối sầu vì đâu nên nỗi
đổi thương...ra...thù.
Tôi đã lầm tin nên trao trọn tình đầu.
Nếu có đủ sức mạnh
tôi giết ông để rửa hận,
mẹ tôi bị tật nguyền tội lỗi đó do tôi.
Một kẻ a tòng một kẻ chủ mưu,
Thái ơi anh đã trôn tình
ta vào trong huyệt lạnh.
Mặt đất cuồng quây bầu trời nghiêng đổ,
ta như cái ác không hồn
đang dạt dờ phiêu lãng...
Ông ơi còn gì nữa đâu mà ông diễn trò
bi thương đau khổ để thêm lộ ra
tấn tuồng gian dối khi ở tim tôi
mối tình trong trắng lòng vẫn trọn yêu
sao bỗng vỡ tan đất bằng dậy sóng
cướp mất của tôi những gì mơ tưởng
đôi ngã chia ly niềm đau nhói trong lòng
hôm nay nhắc lại ân tình còn đâu
yêu thương ước nguyện
trăm năm thề nguyền
tình thù ngăn đôi rẽ
hai lối đi để tôi một mình
ôm khối sầu cô đơn
đành a nhau a mãi anh ơi
cho đến muôn đời...
Và lần gặp gỡ hôm nay
là lần gặp gỡ sau cùng.
Kể từ hôm kể như chúng ta đã chết,
hố thẳm quân cừu ngăn cách tình duyên.
Mẹ ơi, in mẹ hiền
tha lỗi bất hiếu cho con,
công sanh dưỡng kiếp này con lỗi đạo.
Để tre khóc măng đêm dài quạnh quẻ,
tuổi ế chiều về cô độc bơ vơ...
Vĩnh biệt...
Thủy Tiên ơi!
Anh như cách én chao nghiêng
lần uống phương Nam tránh cơn giá lạnh,
mà em là ánh nắng
ban mai là cội cành anh lá
cho chim nhỏ cô đơn có nơi ây tổ ấm.
Thì em chớ vọi ra đi biến thành cơn bão
cuốn oáy đời anh vào
cơn gió...giang...hồ.
Tình đang êm như mặt hồ phẳng lặng
ai nỡ gây sóng gió ba đào?
Thủy Tiên ơi,nếu em nghĩ
anh là tên tội phạm,
anh sãng sàng...đây,
anh sãng sàng chết trước mặt em nè!
Cuộc đời anh lận đận lao đao,
dỗi mắt nhìn đời lạnh lùng ác cảm.
Tình yêu của em như giọt
cành dương kì diệu,
tưới mát tình anh phơi phới tình hồng.
Trời ơi,lời đường mật
che dấu tấm lòng gian dối
tôi thù anh pha lẫn khinh khi.
Tôi lầm yêu một kẻ yếu hèn,
nghe cay đắng buốt tê đầu lưỡi.
Thủy Tiên,lời kết án của
em như ngàn dao mọn,
anh rã rời như kẻ bị phanh thây.
Không,anh không hèn như suy nghĩ của em
Anh vô tội,anh vô tội
thì làm sao anh nhận tội chứ.
Một kiếp gió sương nữa đời ngang dọc,
khuấy nước trọc trời,
chưa từng run sợ trước hiểm nguy.
Em không tin anh
sao em lòng anh chân thật,
anh không muốn em hiểu lầm để
rồi làm tan vỡ tình ta.
Tiên ơi còn gì đau đớn ót a,
nhìn em rưng rưng lệ trào sôi câm hờn.
Im đi,ông càng nói càng lộ ra chân tướng
sự thật thế nào tôi đã gõ căn nguyên.
Thôi thế từ đây mình vĩng biệt,
chôn chặt ân tình
trong hận oán triền miên.
Thủy Tiên....em!
Thôi,ông hãy về đi,ông về đi.
Nhưng em cho anh biết,
ai nói vơi em anh là thủ phạm?
Mai Chi.
Mai Chi,thì ra con khốn nạn đó.
Thái,anh hãy nghe cho kỹ đây,
từ nay cho đến hết cuộc đời,
đừng,bao giờ cho tôi thấy mặt anh,
tạm biệt,tạm biêt...
Thủy Tiên...Thủy Tiên...Thủy Tiên....
Mai Chi,Mai Chi
mầy dồn tao vào chân tường hả
Vậy thì mày đừng trách tao.
Thủy Tiên,em không thoát
khỏi tay của anh đâu.
Thủy Tiên.