Lòng con biết bao điều chưa nói cần vòng tay vỗ về
Tìm hơi ấm những ngày lạnh giá sao quá xa xôi
Mẹ ơi
Nếu có thể con muốn quay lại những ngày trước
Nơi mà mái ngói vẫn còn lem màu chiếc
Xe cũ kĩ chưa trầy xước
Dưới gốc hiên nhà mẹ còn đan áo ánh
Nắng ban chiều vàng lay đưa
Mẹ kêu con chạy ra ngoài đồng ruộng hỏi
Xem ba nhậu giờ say chưa
Ai có dép đức và mủ bể đồ bán hôn
Ôi tiếng rao ngày ấy làm con chạy mà bán hồn
Đổi cho được vài đồng lẻ để mai đi học còn
Ăn chút quà và chút bánh
Mẹ cho con hết số tiền ít ỏi cất vào trong
Cặp là trúng mánh
Năm 16 tuổi con bước ra đời với những
Hảo mộng ở trong tay
Mơ ước được làm cánh chim vượt qua đại
Ngàn luôn tưởng mình không sai
Để rồi nhận ra rằng mình thất bại giữa chốn
Đường đời đầy sợ hãi
Công việc làm thuê có được chút tiền
Con mướn căn nhà để tự trải
Họ đánh con đau họ xô con ra chỉ vì làm
Sai có tí việc
Họ chửi lên đầu họ bảo con ngu được
Thì làm tiếp không nghỉ việc
Nơi đất Sài Gòn này quá chật chội tìm
Đâu khoảng trống để thở than
Giá như ngày trước không cãi lời mẹ
Để rồi việc học bị dở dang
Giọt nước mắt lăn dài trên má mẹ ơi
Con nhớ nhà
Làm sao để quay lại ngày ấy Thương
Biết bao nhiêu
Lòng con biết bao điều chưa nói cần
Vòng tay vỗ về
Tìm hơi ấm những ngày lạnh giá sao quá xa xôi
Mẹ ơi
Nói vậy thôi chứ mẹ đừng lo nơi đây con
Sống tốt mẹ à
Vẫn ăn sáng đều đặn hàng ngày bánh mì
Hai ổ đó mẹ à
Mẹ thấy con sướng chưa có điều chẳng
Nướng trưa
Dậy mà không sớm để muộn giờ làm là mất
Một tháng lương
Con muốn ra chợ để mua cái áo nhưng chợt
Nghĩ lại nên thôi
Nhà mình còn nghèo không có điều kiện
Thoáng chốc lâu ngày rồi quên thôi
Để tiền dành dụm lỡ khi con bệnh và gửi
Chút tiền về dưới quê
Thân con trai tráng trâu còn không
Sợ ở đó mà nghĩ bạn cười chê
Con chỉ lo một ngày nào đó thời gian làm
Mẹ phải già cỗi
Tay chân run đôi mắt thì mờ con ở
Phương xa sao chịu nổi
Gói gém vài lời ở trong bài nhạc để mẹ
Hình dung được con trai
Xa cách nghìn trùng con vẫn thương mẹ
Suốt cả một đời chứ thương ai
Nhưng mẹ ơi con khóc
Không biết giờ này mẹ ngủ chưa
Ngày ba ra đi để lại khoảng trống quá lớn
Ngoài trời thì đổ mưa
Chỉ còn bờ vai gầy gò những hôm trái gió
Một mình tìm chỗ dựa
Chắc tại do con bất hiếu đi xa để cho gia
Đình chẳng điểm tựa
Mẹ ơi
Chiều khuất lối mây mờ giăng kín mẹ ơi con sẽ về
Chờ con nhé mẹ hiền yêu dấu đêm vẫn đêm trôi
Ngày mai nắng lên vầng ánh sáng
Bình minh kia dẫn đường
Điều hạnh phúc tuy thật nhỏ bé
Con đã trưởng thành
Mẹ ơi