Có lẽ là nỗi buồn này
Em nên mang theo hết đi
Cứ loanh quanh tâm trí tôi
Muốn nổ tung luôn
Cả tim này
Gió cuốn hết những giọt sầu
Còn bao ưu tư
Duyên trái ngang
Sao vô duyên
Em bỏ đi không một
Câu tạm biệt tôi vậy
Một mình ngồi buồn lặng thinh
Nhìn dòng người
Vội vàng chạy đi
Mưa nặng hạt để che
Hàng mi ướt
Đẫm những bộn bề để rồi khi
Chân mỏi bước cứ bước
Ánh mắt vô hồn tràn
Đầy suy nghĩ
Hỏi cớ sao
Em đi xa anh mã
I để lại cơn đau kéo dài
Có lẽ là nỗi buồn này
Em nên mang theo hết đi
Cứ loanh quanh tâm trí tôi
Muốn nổ tung luôn
Cả tim này
Gió cuốn hết những giọt sầu
Còn bao ưu tư
Duyên trái ngang
Sao vô duyên
Em bỏ đi không một câu
Tạm biệt tôi vậy
Có lẽ là nỗi buồn
Sao vô duyên em bỏ đi
Không một câu
Tạm biệt tôi vậy
Có lẽ là nỗi buồn
Sao vô duyên em bỏ đi
Giờ nang là một nhành hoa
Buồn phận mình
Chỉ toàn phiền lo
Chỉ biết lặng
Nhìn nàng bên người ta
Tôi vẫn ở nơi này
Cùng ngàn lời ca
Đau như cắt vết cắt
Nước mắt sâu ngược vào tim
Như chết lặng
Trách cớ sao nhân gian
Bao cay đắng
Đọa đày thân tôi đến vậy
Có lẽ là nỗi buồn này
Em nên mang theo hết đi
Cứ loanh quanh tâm trí tôi
Muốn nổ tung luôn cả tim này
Gió cuốn hết những giọt sầu
Còn bao ưu tư
Duyên trái ngang
Sao vô duyên em bỏ đi
Không một câu
Tạm biệt tôi vậy
Có lẽ là nỗi buồn này
Em nên mang theo hết đi
Cứ loanh quanh tâm trí tôi
Muốn nổ tung luôn
Cả tim này
Có lẽ là nỗi buồn này
Có lẽ là nỗi buồn này
Có lẽ là nỗi
Có lẽ là nỗi buồn này
Có lẽ là nỗi buồn này
Em nên mang theo hết đi
Cứ loanh quanh tâm trí tôi
Muốn nổ tung luôn
Cả tim này
Gió cuốn hết
Những giọt sầu
Còn bao ưu tư
Duyên trái ngang
Sao vô duyên em bỏ đi
Không một câu
Tạm biệt tôi vậy