Thương em anh thương nhất mà nhưng cớ sao nàng vội vàng bước qua
Do anh thân tay trắng cơ hàn sao có thể nắm ngọc ngà kiêu sa
Hoa xinh đến mấy cũng tàn tình đẹp đến mấy cũng tan
Mà sao lòng như Tô Thị hoá đá chờ mong
Đâu ai biết trước rằng là có ngày chia xa
Nên cứ ôm hoài hình bóng ai quay lại
Giờ người phương xa nơi ấy có vui không người
Hay lẻ bóng đêm thâu một mình chơi vơi chốn khuê phòng
Bờ bên kia đâu thấy giằng xé tâm can nơi này
Lăn tràn trên mắt giọt sầu ai hay
Biết đớn đau mà sao khi xưa trao câu vĩnh hằng
Dâng hết tim này người ơi em biết chăng
Nếu ta không gặp nhau khi lòng còn đang chơi vơi
Thì hoàng hôn đâu lỡ hẹn chân trời
Lung linh trong nắng chiều tà có người sang sông
Tiếng pháo hồng hoà lời chúc em theo chồng
Thương thay hai chữ đã từng nay thành người dưng
Nụ cười em ngày cưới là nỗi buồn đời anh
Giờ người phương xa nơi ấy có vui không người
Hay lẻ bóng đêm thâu một mình chơi vơi chốn khuê phòng
Bờ bên kia đâu thấy giằng xé tâm can nơi này
Lăn tràn trên mắt giọt sầu ai hay
Biết đớn đau mà sao khi xưa trao câu vĩnh hằng
Dâng hết tim này người ơi em biết chăng
Nếu ta không gặp nhau khi lòng còn đang chơi vơi
Thì hoàng hôn đâu lỡ hẹn chân trời
Mong gió theo mây bay không vương
Người ở phương xa xăm yên vui chẳng luyến lưu chi đây chút tình làng quê (làng quê)
Chẳng trách tơ duyên nay chia đôi chẳng phải tình em nay phai phôi
Vì đời ngang trái nên kiếp này ta đành thôi
Giờ người phương xa nơi ấy có vui không người
Hay lẻ bóng đêm thâu một mình chơi vơi chốn khuê phòng
Bờ bên kia đâu thấy giằng xé tâm can nơi này
Lăn tràn trên mắt giọt sầu ai hay
Biết đớn đau mà sao khi xưa trao câu vĩnh hằng
Dâng hết tim này người ơi em biết chăng (biết chăng)
Nếu ta không gặp nhau khi lòng còn đang chơi vơi
Thì hoàng hôn đâu lỡ hẹn chân trời