Đường thì còn dài lắm
Lúc tang thương lúc tĩ tã thành quả
Đi qua những quãng đường tao đi qua
Tao đã học rồi lại quên
Học cách học rồi học quên
Quên cho hết vấn đề cũng de
Biết cách nào để đọc tên
Và đã từng là thoát được đám
Mây đen kéo theo giông buồn rũ rượi
Niềm vui thì chỉ có thể đếm bằng những nụ cười
Cùng cơn mê thì miên man
Xung quanh tao một đống
Hỗn độn chẳng liên quan
Toàn những thứ tao có giữ
Được đâu mà mang theo
Chỉ vướng víu trên những con
Đường hiểm trở ở ngang đèo
Dễ trơn dễ ngã và đường hoang nhiều sỏi đá
Đi tìm vài loài cỏ lạ
Bằng đôi bàn chân đã mỏi rã
Đi tìm vài thứ vô vị thấy thêm vài điều vô lý
Có những thứ là vô tình và
Có nhiều khi tao cố ý homiee
Yeah
Và cái phe đối lập bước lên sân
Khấu như mấy con voi diễu hành Ấn độ
Rồi hóa ra chỉ là mấy con chuột nhắt đợi tận số
Chờ chết sợ run con mẹ nó hết cần câu dân số
Nhưng vẫn gân cổ và tao là thằng
Trẻ con với 30 vạch trên thân gỗ uhh
Lại còn thấy thế là hay
Vẫn them có gì trong tay
Mà làm như là mình đang có cả thế giới này
Nhìn chung vẫn là người tốt
Nhiều lúc biết chắc là bẫy
Thế mà vẫn để bị lưới nhốt
Sau cùng thì sẽ còn bao nhiêu
Năm được đứng thử sang cái bên kia
Ánh sáng rồi giờ cũng chẳng chạy trốn cái gì cả
Chẳng qua thì cuộc sống ở ngang đồi không khí tốt
Đồ ăn tươi nhiều cây xanh tràn
Đầy hân hoan người xung quanh
Những ánh mắt mộc mạc long lanh
Ăn mặc phong phanh vẫn ấm áp tấm lòng thành
Tái hiện như trong tranh
Thấy mà vui toàn là mây và núi