Nhìn vào gương soi
Em thấy mình khác đi đôi phần
Một phần vì em lâu nay dành hết yêu thương
Không là chính em
Đau buồn chẳng ai xem
Em ơi ta nên sống vì mình thôi
Mình đâu cần đi quá vội
Đắm say cũng đủ rồi em ơi
Là em tài sắc mười phân vẹn mười
Bốn phương trời khắp nẻo ngược xuôi
Em ở đâu là nơi đấy vui
Kiếm đâu ra được người như em
Hiếm để thấy trên đời
Này cầm này kỳ này thì này hoạ
Đời cần gì em có đủ cả
Tranh đẹp là do em lung linh
Nước cờ của em luôn thông minh
Tiếng đàn làm người đời rung rinh
Thơ tình trần gian đứng cả hình
Tranh đẹp là do em lung linh
Nước cờ của em luôn thông minh
Tiếng đàn làm người đời rung rinh
Thơ tình trần gian đứng cả hình
Em với mấy chị em em
Ai cũng mlem lem
Ngọt hơn cả hơi men
Lại đây đứng đấy mà xem xem
Em ngước nhìn lên trên
Bao tiếng hò hét hét
Rồi đây em cũng dần quen quen
Ống kính đổ xô nhau
Out hết cả nét nét
Chị em cân hết cả bàn cờ
Hát múa mượt như thơ
Bao người phải mơ mơ
Gót son thẹn thùng
Ca cùng guốc mộc
Cầm lòng lữ khách
Người đi sao đành
Mảnh trăng tròn sáng
Thước ngọc khuôn vàng
Kỳ thực như mơ
Áng mây thi vị
Trị trên suối tóc
Dáng hoa như hoạ
Nàng vây lấy tình
Anh
Look at the aura to know what is em là
Nhạn ngẩn chim sa cố nhiên có cả anh mà
Vấn vương vào đêm tâm hồn nhấm thêm ngàn tách trà
Thức thao vì say ánh nhìn chếnh trong la đà
Cây cao quả chín đồi mồi
Anh trông mỏi mắt anh chòi mỏi tay
Cây cao quả chín đồi mồi
Anh trông mỏi mắt anh chòi mỏi tay
Em với mấy chị em em
Ai cũng mlem lem
Ngọt hơn cả hơi men
Lại đây đứng đấy mà xem xem
Em ngước nhìn lên trên
Bao tiếng hò hét hét
Rồi đây em cũng dần quen quen
Ống kính đổ xô nhau
Out hết cả nét nét
Chị em cân hết cả bàn cờ
Hát múa mượt như thơ
Bao người phải mơ mơ
Đất lỡ thương trời dẫu cao vời em cũng bắc
Chiếc kiệu tới chàng vạn đường xa thêm bền thắt
Ý tình kiếp này thề đời ta luôn sắt son
Lòng em thật thà không điệu đà không ví von
Thơ hay đàn giỏi vẽ tranh họa tình