Đời lắm sóng gió bão táp lúc hoa nở lúc hoa tàn
Cứ mỗi tối trống vắng vô vọng anh nhớ em nhiều
Riêng mình anh chơi vơi bước đi bấy lâu cũng thành quen
Rồi bầu bạn trăng sao còn anh với màn đêm
Tình lắm khổ ải trắc trở lúc tan hợp có lúc chia lìa
Kẻ si mê luôn đau thương có anh chìm dưới ái tình
Năm nào ta chung đôi sánh vai bước đi tay cầm tay
Vì em anh hát bao câu thỏa nhớ nhung
Vì em mà anh cố chấp em có bao giờ thấu chăng
Sau này ta sẽ cách trở cũng chẳng gặp lại nhau
Nguyện ba đời ba kiếp ấy ta đổi ra một tiếng yêu
Mong rằng em hãy nhớ đã có lúc hai ta cạnh nhau
Dù anh từng qua chốn đó thế giới kia của chính em
Qua nhiều năm tháng sóng gió cũng giống như khách qua đường
Dù cho khổ đau bấy lâu tình si lại không muốn buông
Ở trong lòng
Trưởng thành khi qua gian nan cho hai ta hiểu ra nhiều hơn
Thì ra con tim sau khi tổn thương đêm về nước mắt càng rơi
Khi trẻ thơ ta hay khóc khi lớn lên ta chẳng để tâm
Thời gian cho ta tuổi xuân nhưng cũng cho nỗi đau
Cảnh đẹp nhất trong tâm ta em yêu duy nhất trong lòng ta
Người ta yêu sau khi ra đi ta mới biết trân trọng em
Trong màn đêm anh tương tư thao thức không yên vì ai
Hỏi thâm tâm sao yêu em nhiều như thế kia
Vì em mà anh cố chấp em có bao giờ thấu chăng
Sau này ta sẽ cách trở cũng chẳng gặp lại nhau
Nguyện ba đời ba kiếp ấy ta đổi ra một tiếng yêu
Mong rằng em hãy nhớ đã có lúc hai ta cạnh nhau
Dù anh từng qua chốn đó thế giới kia của chính em
Qua nhiều năm tháng sóng gió cũng giống như khách từ xa
Dù cho khổ đau bấy lâu tình si lại không muốn buông
Ở trong lòng
Vì em mà anh cố chấp em có bao giờ thấu chăng
Sau này ta sẽ cách trở cũng chẳng gặp lại nhau
Nguyện ba đời ba kiếp ấy ta đổi ra một tiếng yêu
Mong rằng em hãy nhớ đã có lúc hai ta cạnh nhau
Dù anh từng qua chốn đó thế giới kia của chính em
Qua nhiều năm tháng sóng gió cũng giống như khách qua đường
Dù cho khổ đau bấy lâu tình si lại không muốn buông
Ở trong lòng