Thấy khó quên ngày nào 
Câu ca dao nhớ sao 
Anh chớ quên vẻ đẹp 
Làm cho trái tim cồn cào 
Chút cơm trắng vương cạnh người 
Chẳng thể đem nơi đâu vứt đi 
Máu hồng thì khó lau thật sạch 
Từng trải qua năm tháng bao mộng mị 
Chớ biết trốn phương trời nào 
Vì nhịp tim miên man ôi xuyến xao 
Chẳng hấp tấp cũng không ồn ào 
Một tình yêu ai cớ sao dạt dào 
Tháng năm đã không trầm lặng 
Ngọn lửa nay hóa ra ánh trăng 
Sẽ chẳng còn sóng xô vào bờ 
Rồi mai đây cũng không còn người chờ 
Trăng vàng giữa đêm ấm áp 
Có khi nào anh nhớ đến em 
Ai ngờ chu sa khó xóa 
Còn anh thương nhớ bao người 
Trăng rọi vào khung cửa ấy 
Mỗi anh lại trông ngóng ở đâu 
Trăng ngà là tuổi thiếu niên 
Nhiều lắm tâm tư 
Chớ biết trốn phương trời nào 
Vì nhịp tim miên man ôi xuyến xao 
Chẳng hấp tấp cũng không ồn ào 
Một tình yêu ai cớ sao dạt dào 
Tháng năm đã không trầm lặng 
Ngọn lửa nay hóa ra ánh trăng 
Sẽ chẳng còn sóng xô vào bờ 
Rồi mai đây cũng không còn người chờ 
Trăng vàng giữa đêm ấm áp 
Có khi nào anh nhớ đến em 
Ai ngờ chu sa khó xóa 
Còn anh thương nhớ bao người 
Trăng rọi vào khung cửa ấy 
Mỗi anh lại trông ngóng ở đâu 
Trăng ngà là tuổi thiếu niên 
Nhiều lắm tâm tư 
Trăng vàng giữa đêm ấm áp 
Có khi nào anh nhớ đến em 
Ai ngờ chu sa khó xóa 
Còn anh thương nhớ bao người 
Trăng rọi vào khung cửa ấy 
Mỗi anh lại trông ngóng ở đâu 
Trăng ngà là tuổi thiếu niên 
Nhiều lắm tâm tư